Đám người bên học viện Điện Kỹ luôn mặc quần áo thể thao màu xám sọc xanh lam, đồng phục chính là đặc điểm nhận biết của bọn họ, học sinh Nhị Trung ở lân cận nếu trông thấy dân Điện Kỹ thì thường sẽ đi vòng để tránh chọc phải phiền phức không đáng có.
Từ đầu đến cuối Thẩm Tiệp chỉ lo túm lấy miệng túi, ngồi bên cạnh lén lút quan sát tiệm cơm này, cũng nhân tiện đó dò xét cả mấy bàn người xung quanh.
Ngay khi Hạ Triều đang lật menu, có người ngồi bàn bên kia lấy chén rượu đập lên bàn một cái, giọng rất khí thế: “Thêm một két bia!”
Thẩm Tiệp chuyển ánh mắt về bàn mình, thấy Triều ca nhà cậu ta cũng đang chọn đồ uống. Hạ Triều chỉ vào menu, hỏi: “Một nước đậu xanh nhé?”
Đầu ngón tay của Tạ Du đặt ngay dưới chỗ Hạ Triều chỉ, không cách nhau là mấy: “Cái này đi.”
“Lại uống nước suối, ” Hạ Triều nói, “Cuộc sống của cậu quá nhạt nhẽo vô vị rồi đấy.”
Thẩm Tiệp trơ mắt nhìn hai tên kia chọn xong đồ uống, bắt đầu chuyển sang đồ ăn, cậu ta cảm giác mình như người tàng hình, mãi lúc sau mới mở miệng nói: “Hai đứa tụi bây… Sao không ai hỏi tao với? Xem tao uống gì?”
“Ăn uống gì thì tự đi mà lựa,” Hạ Triều không thèm ngẩng đầu, nói xong lại quay sang hỏi Tạ Du, “Ăn cái này nhé?”
Ông trời ơi đáng lẽ con không nên tới bữa cơm này, cứ để hai đứa nó ăn với nhau đi!
Thẩm Tiệp cầm đôi đũa, tâm trạng hết sức rối bời.
Bàn ngay sát cạnh cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-hoc-tra/816534/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.