🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bọn họ tìm một chỗ kín đáo – gần phòng dụng cụ có một bãi cỏ, bên trên chất một đống lớn đá tảng như ngọn núi giả, cả ba nấp sau “ngọn núi” túm tụm một chỗ.



Tạ Du định đứng lên, lại bị Hạ Triều kéo xuống: “Ngồi cho đàng hoàng, kể đi, kể tiếp đi.”



Kỳ thật cũng không có gì nhiều để kể.



Tạ Du còn chẳng biết mặt mũi Liễu Viện thế nào, chỉ nhớ nữ sinh kia suốt từ đầu đến cuối cứ một mực vùi mặt vào hai bàn tay, ngồi xổm trên sàn nhà khóc sướt mướt.



Dương Văn Viễn rất hèn, thậm chí không dám đối đầu trực diện, bị đánh hai gậy đã cắm cổ chạy mất. Tạ Du không hề có ý định ngồi lại an ủi nữ sinh kia, cậu tự thấy bản thân đã hết lòng giúp đỡ bạn học, vứt lại cây gậy tiện tay vớ được trong kho đồ cạnh nhà vệ sinh, chuẩn bị đi ra ngoài.



Vừa nhấc chân, một bàn tay bắt lấy ống quần cậu, giọng nữ sinh kia yếu ớt cất lên: “… Đừng nói cho người khác, cầu xin cậu!”



“Đúng, đúng là nhỏ rồi, ” Thẩm Tiệp nói, “Lá gan bé tẹo, thà bị ức hiếp chứ không bao giờ dám lên tiếng.”



Thẩm Tiệp còn nói: “Vậy là lúc đó cậu đánh Dương ba tốt chạy mất dép?”



Hạ Triều vẫn chưa thể hiểu nổi: “Nếu vậy thì tại sao có mỗi tôi bị nó cắn không nhả? Hay đẹp trai quá nên nó ghen tị?”



Tạ Du bình tĩnh nói: “… Tôi đeo khẩu trang.”



Nhà vệ sinh không quá nặng mùi, thế nhưng chỉ riêng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-hoc-tra-2/2304974/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngụy Trang Học Tra
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.