Gần tới giờ vào lớp, dãy hành lang ầm ĩ dần dần trở nên yên ắng.
Ngô Chính ngồi cạnh bục giảng, không buồn chớp mắt ngó chằm chằm hai cậu ‘thí sinh’ đặc biệt đang ngồi làm bài ở hàng ghế đầu tiên.
Cả lớp học chỉ vỏn vẹn có ba người, khá trống vắng, trong đó có một người đã làm xong bài, buông bút, lập tức gục xuống bàn ngủ vùi, từ góc Ngô Chính nhìn xuống chỉ trông thấy mỗi cái ót.
Một người khác rảnh rỗi không biết làm gì, đang cầm bút vẽ nguệch ngoạc trên giấy.
Trước khi nằm xuống, trong đầu Tạ Du chỉ còn sót lại đúng một suy nghĩ: Nửa tiếng hình như vẫn hơi dài.
Cậu chưa nhắm mắt được lâu, cứ cảm giác như có một ánh mắt mãnh liệt nào đó đang dõi theo mình. Bị người khác nhìn chòng chọc không được dễ chịu cho lắm, thế là Tạ Du lại mở mắt ra, vừa đúng lúc đối mặt với ánh nhìn nóng bỏng vô cùng lộ liễu mà bạn trai dành cho mình: “…”
“Hai cậu làm cái gì đấy, viết xong rồi thì nộp luôn đi.”
Ngô Chính nhìn đồng hồ nói, đề thi toán này, cả hai đứa học trò tính toán xong xuôi cũng chỉ mất có hai mươi phút. Biết đôi bạn cùng bàn này có tình cảm tốt, nhưng mà bây giờ vẫn có thời gian ngồi trước mặt thầy giáo liếc mắt đưa tình.
Ngô Chính cũng không biết nên nói thế nào mới phải, hai ngày nay ông thầy đáng thương đã nhận quá nhiều đả kích, thực sự không thể chịu thêm được nữa: “Nộp nộp nộp, nộp ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-trang-hoc-tra-2/2304890/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.