Chương trước
Chương sau
Thời gian thấm thoát trôi qua, xuân đến hạ đi thu về rồi đông lại đến, thời gian trôi qua nhanh chóng

Cậu ngồi trên ghế sofa bàn tay nhỏ nhắn trắng mịn và những ngón tay thon dài như búp măng non đang khẽ động lật từng trang sách, lâu lâu lại cầm tách trà thảo mộc ấm lên mà nhâm nhi thưởng thức.

(1)|

Khung cảnh hiện tại trông vô cùng thanh lịch và tao nhã, như một bức tranh xinh đẹp được khắc họa vô cùng tỉ mỉ tinh xảo

Từ khi cậu đến thể giới này cậu cảm nhận được mọi thứ xung quanh dường như rất khác so với những gì trong cốt truyện đã nói đến

Có lẽ là do sự xuất hiện của cậu nên mạch truyện mới thay đổi? hay là do thế giới này sớm đã hình thành mà không phải chỉ đơn thuần là một quyền tiểu thuyết?

Cậu hiện tại đã rất quen với cuộc sống ở thế giới này, sống cùng Phó Thời Ân cậu cảm thấy rất thoải mái, ăn uống sinh hoạt mọi thứ đều tự do tự tại, không bị gò bó và không cần phải tuân thủ quy tắc

Thích làm gì cứ làm, thích ăn gì cứ ăn không cần phải tuân thủ chế độ ăn kiêng để giữ dáng của ngôi sao như kiếp trước nữa

"Phu nhân Đường Lâm thiếu gia gửi thư mời đến ạ" quản gia cầm tấm thư trên tay đi đến đặt xuống bàn

Cậu nhìn thư mời trên bàn tâm trạng đang tốt bỗng trở nên khó chịu cảm thấy thật phiền 2

Đường Lâm mấy ngày qua liên tục nhắn tin và gọi điện thoại đến, cậu đều lơ đi không quan tâm, nhưng không ngờ cậu ta lại trực tiếp gửi thư mời đến tận đây để mời cậu



Cậu chợt nhớ ra một vài chuyện từ ký ức của chủ cơ thể này, nếu nhớ không nhầm thì qua vài ngày nữa sẽ là sinh nhật Đường Lâm, mà buổi tiệc sinh nhật năm ngoái đó, chủ của cơ thể này bị đem ra làm trò cười góp vui trong buổi tiệc sinh nhật đó, nhẩm giúp chủ nhân của buổi tiệc đó nổi bật 2

Cậu nhìn tấm thư mời trong lòng không khỏi nghi hoặc, hẳn là cậu ta lại đang có âm mưu gì đó nên một mực muốn ép buộc cậu phải đến

Khóe môi cậu bỗng nở một nụ cười ranh mãnh, trong đầu chợt nảy ra một suy nghĩ (nếu cậu ta đã thành tâm như vậy thì mình cũng nên đến đó xem náo nhiệt, nhưng mình thật sự rất tò mò muốn biết đóa bạch liên kia sẽ có âm mưu gì, Đường Lâm a cậu đừng khiến tôi phải thất vọng) •

Phó Thời Ân vừa từ bên ngoài trở về, vừa bước vào nhà đã nghe thấy suy nghĩ và nụ cười dọa người của cậu, đôi chân đang bước vào nhà có chút khựng lại, dù hắn đã quen dần với nụ cười kia nhưng vẫn không thể nào không giật mình trước nụ cười dọa người như nụ cười của kẻ sát nhân biến thái kia

"Có cần tôi đi cùng cậu không?" Phó Thời Ân đi đến ghế sofa ngồi xuống bên cạnh nhìn cậu hỏi.

Cậu gật đầu cố bày ra dáng vẻ yếu đuối ngây thơ trước mặt hắn, nhưng trong lòng lại toàn là những suy nghĩ đối lập với những hành động đó (không cần a, nếu anh ấy đến đó cùng những vở kịch hay phía sau kia do Đường Lâm dựng lên không phải sẽ bị gián đoạn?)

"Hôm đó tôi chợt nhớ ra mình có cuộc họp quan trọng, nên có lẽ không đến Đường Gia cùng cậu được" hắn đã không còn lạ lẫm với hành động và suy nghĩ trái ngược nhau này của cậu, bất quá nếu cậu muốn diễn thì hắn không ngại bồi cùng cậu, giả vờ như chưa biết hay nghe thấy gì

"Tiếc quá vốn muốn cùng anh đi đến đó, nếu anh bận thì thôi vậy, công việc của anh quan trọng hơn" cậu tỏ vẻ tiếc nuối nhìn hắn nhưng trong ánh mắt lại không khỏi ẩn chứa sự mong chờ thích thú (1)

"Khi nào xong việc tôi sẽ đến đón cậu"

Lời nói của hắn làm cậu hơi bất ngờ (tảng băng ngàn năm a, anh đúng là rất hiểu ý tôi a, anh khiến tôi càng ngày càng ngày thích anh hơn rồi]

Vành tai Phó Thời Ân hơi đỏ lên vì những suy nghĩ trong lòng kia của cậu •

"Cậu đã có dự định gì trong tương lai chưa?"



"Tôi chưa nghĩ đến"

"Hay cậu có muốn làm gì sau khi tốt nghiệp không?"

Cậu nhìn hắn lắc đầu (mình chỉ muốn làm cá mặn, ăn no ngủ kỷ, không muốn làm gì cả chỉ muốn được lười biếng)

"Tôi hiểu rồi"

Cậu mặt đầy dấu hỏi chấm trong lòng nghi hoặc (tôi hiểu rồi? rốt cuộc thì anh ta hiểu cái gì? nói chuyện không rõ đầu đuôi thật sự khiến người khác khó hiểu)

"Tôi sẽ cố gắng"

Lời nói của Phó Thời Ân càng khiến cậu khó hiểu hơn, tôi hiểu rồi, tôi sẽ cố gắng, cậu thật sự không hiểu Phó Thời Ân đang nói gì 2

Trong lòng Phó Thời Ân lúc này đang suy nghĩ có nên tăng ca làm việc thêm để kiếm thêm nhiều tiền hơn, để cậu được thoải mái chi tiêu mà an nhàn làm cá mặn

Dù hắn và cậu chỉ là kết hôn chính trị không có tình cảm, nhưng nếu cậu đã kết hôn với hắn thì hắn sẽ chịu trách

nhiệm về nửa đời sau của cậu, hắn tuyệt đối sẽ không để cậu thiếu thốn hay thua thiệt với bất kỳ ai trong cuộc hôn nhần nào.

Nếu so về tình yêu hay hạnh phúc với những cuộc hôn nhân khác, thì hắn không đảm bảo sẽ cho cậu một thứ tình yêu lãng mạn hay hạnh phúc ngọt ngào mà cậu mong muốn, nhưng nếu về vật chất hắn có thể đảm bảo cậu nửa đời sau sống trong sung túc không phải lo nghĩ về kinh tế
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.