Ngồi trước tấm gương lớn, tiến sĩ Thời Hạ cẩn thận gỡ nút thắt rồi chầm chậm tháo từng lớp băng trên khuôn mặt của người đàn ông ra. Không khí xung quanh ngột ngạt căng thẳng như dây đàn, tiếng tim đập còn có thể nghe được rõ mồn một.
Lớp băng gạc trắng cứ thế mỏng dần, mỏng dần, cho tới khi chỉ còn một lớp duy nhất. Thời Hạ cũng run run tay, ông ngừng một chút sau đó dứt khoát tháo hết những mảnh băng còn sót lại.
Đôi đồng tử ấy bất chợt giãn nở, trong gương là một khuôn mặt của người đàn ông đã ngoài năm mươi. Hàng lông mày đậm, sống mũi cao thẳng, lớp da không còn trắng trẻo mịn màng nhưng thoạt nhìn lại rất đẹp.
Đôi mắt kia bắt đầu mở ra, một ánh mắt sáng ngời như chứa cả triệu vì sao rực lên. Khuôn mặt xuất hiện ở trong gương hệt như Lăng Siêu, giống đến từng góc cạnh, không sai một ly.
Người đàn ông mang gương mặt ấy lắc đầu sang bên trái, rồi lại quay đầu sang bên phải để khởi động. Hắn ta chớp mắt, khóe môi nở một nụ cười thỏa mãn. Có hơi lạ lẫm, nhưng rất nhanh thôi, hắn sẽ làm quen với gương mặt này.
"Sao rồi, có cảm giác gì không?"
"Có..."
"Đó là cảm giác chiến thắng... đó chính là sự chiến thắng, ha ha!"
Cười lớn được một chút, người đàn ông ấy liền dừng lại. Hắn xoay ghế, cầm lên bức ảnh trên bàn của mình. Là một cậu thanh niên trẻ cao soái, là một gương mặt quen thuộc làm đốn tim bao nhiêu thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466340/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.