Cả mấy người đều cười lớn, niềm vui như không thể dừng lại, tất cả đã đánh chén một bữa no say, như muốn tiêu cạn hết những số tiền trong tương lai của Lâm Mộng.
Tiệc của họ không chỉ có vậy, trong thời gian ấy cả bốn vừa chơi vừa uống bia phạt, không khí vui vẻ hơn bao giờ hết. Lâm Mộng lúc này đã ngà ngà say, đưa tay chỉ lên trần nhà mà mạnh miệng.
"Lão Lục, thêm món! Hôm nay Lâm Mộng có tiền, muốn ăn gì tùy ý gọi!"
Bên này lão Lục cũng không kém cạnh, tuổi già nên tửu lượng không được tốt, mới tới lon thứ hai cả mặt đều đã đỏ bừng.
"Dẹp đi, còn dám mạnh miệng, tiền đó không phải đều vay từ ta hay sao! Hahaha!"
"Lão Lục yên tâm, cháu nhất định sẽ kiếm thật nhiều thật nhiều tiền để trả cho người!"
Lâm Mộng còn đang mê man trong cơn say, Trình Siêu cũng đã không gượng nổi đến lon thứ hai mà lảo đảo đầu óc, cả cơ thể cứ lâng lâng.
"Vợi yên tâm, anh nhất định sẽ cùng em kiếm tiền, cùng em trả nợ."
"Này, ai là vợ của anh chứ, đừng có mà mặc nhận..." Mặc dù đầu óc không còn tỉnh táo nhưng Lâm Mộng vẫn nghe được những lời nói xung quanh, cô bây giờ hẵng còn chút ý thức.
"Mấy người này sao gục cả rồi! Yếu kém, còn có ai địch nổi tửu lượng của Lạc Lạc cô nương này..."
"Mau mau ngồi dậy, tiếp tục... mau lên!"
Bối Lạc trên má đã xuất hiện vạt đỏ ửng, nhưng cô vẫn chưa thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466286/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.