Cho tới tối muộn, khi anh quay trở lại vẫn thấy Lâm Mộng còn đang làm việc. Lần này, Lăng Siêu không biết nghĩ gì mà đi thẳng vào bên trong. Tiếng mở cửa không quá to, nhưng cũng đủ rõ khiến người bên trong nghe thấy. Thế nhưng Lâm Mộng vẫn không chút phát giác mà im lặng đọc thoại.
"Giờ này muộn rồi, sao còn chưa về?"
Giọng nói âm trầm của Lăng Siêu chợt đánh thức cô ra khỏi những con chữ. Lâm Mộng vội ngước lên nhìn, trên mặt còn hơi bối rối.
"Em... em cố đọc cho xong sớm ở công ty. Về đến nhà có chút ồn ào, sẽ khó tập trung."
"Bây giờ cũng mười giờ rồi, vẫn muốn ở lại đây sao?"
"Không sao cả... về muộn một chút cũng không mất gì."
Thấy Lâm Mộng có vẻ rất nghiêm túc với Thời Quang Nguyệt Hạ, Lăng Siêu liền đứng dậy, nói.
"Bình thường làm việc căng thẳng, tôi sẽ tới một nơi. Em muốn đi không?"
"Có thể sao...?" Ánh mắt của cô sáng rực rỡ, như muốn ngay lập tức chạy theo phía sau anh.
Lăng Siêu gật đầu, sau đó đi ra ngoài văn phòng. Lâm Mộng cũng nhanh chóng đi theo, nhưng cô vẫn không quên ôm theo quyển thoại bản.
Hai người đi tháng máy một lúc không lâu, sau đó đi bộ lên một cầu thang cuối cùng liền tới tầng thượng. Ở đây vốn dĩ chẳng có gì đặc biệt, ngoại trừ một khoảng không gian khá rộng.
Lăng Siêu liền dẫn Lâm Mộng đi tới phía lan can, đứng ở đây cô mới hiểu được thế nào là giải tỏa căng thẳng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466282/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.