Bằng qua một tuần sau đó, Lâm Mộng luôn cố để quên đi những lời tỏ tình của hai người, mặc dù cả hai bọn họ đều luôn tìm mọi cách để được gần gũi với cô hơn. Lâm Mộng không có đáp án, nhưng sự im lặng chính là lời từ chối nhẹ nhàng nhất dành cho hai người. Cô cũng đã cố gắng để tự nhiên nhất có thể khi phải đối mặt với cả hai, và luôn bày ra vẻ mặt không quan tâm đến lời tỏ tình trước kia. Trong mấy ngày này quả thật khá ngột ngạt. *** Trời đêm hôm nay thực sự rất lạnh. Những làn gió buốt khẽ len lỏi qua những tán lá rít lên tạo thành những âm thanh quỷ mị. Trước công ty Hạ Tinh Tinh, một người đàn ông với bộ đồ đen từ taxi đi xuống liền bị bảo vệ chặn lại. "Là ai vậy? Tối rồi công ty không có ai làm việc cả." Người đàn ông ấy cởi mũ ra, một nụ cười quen thuộc lộ trên môi. "Chú Cao, là cháu." "Tối vậy rồi cậu vẫn tới tăng ca à? Hình như hôm nay đều không có ai ở lại." "À không, cháu quên chút đồ nên lên lấy thôi" "Ừ, vậy nhanh lên nhé" Chú Cao bảo vệ vừa dứt lời, người đàn ông ấy liền gật đầu cảm ơn sau đó hiên ngang bước vào trong. Hắn không kiêng dè có camera giám sát mà lẻn vào phòng giám đốc, lục lọi giấy tờ gì đó ở trong ngăn kéo. Sau khi tìm ra được một bản hợp đồng, hắn liền nhanh chóng rời khỏi. 
Lúc này đã khoảng hơn mười giờ đêm, Bạch Tư Vũ vừa từ nhà của Lăng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466211/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.