Phong Sính lễ phép đứng dậy: "Cậu, người nói rất đúng. Nào, cháu uống cùng người."
Người cậu dùng sức vỗ vỗ bả vai Phong Sính: "Được, tôi thích cách cậu mời rồi, uống!". Lực tay người này rất lớn, Phong Sính hoài nghi bờ vai của mình cũng bị hắn vỗ cho đỏ lên. Đường cha phía đối diện liếc xéo mắt, không lạnh không nhạt toát ra câu: "Chúng ta ở đâu đều là những người tửu lượng rất tốt, uống rượu tựa như uống nước vậy."
"Chú, tửu lượng của con cũng được lắm đấy." Phong Sính nói xong đưa ngón tay lên nới lỏng cà vạt. Đường Ý không khỏi bối rối, đây cũng không phải là cha cô đang nói đùa. Đặc biệt là người cậu này, bình thường rất hay quấn quít lấy người ta uống rượu, ông ấy thật sự là gặp ai cũng có thể lôi người ta đi uống một chầu. Đường Ý vội vàng đúng dậy theo tới: "Cậu à, Phong Sính tửu lượng không tốt lắm. Đúng rồi, bác con không phải ngồi ở bàn bên kia sao? Bình thường hai người thích nhất ở cùng một chỗ uống rượu còn gì.. "
"Làm sao vậy, còn chưa kết hôn mà, tựa không rời được nữa à? "
Đường cha cũng cùng nói theo: "Cứ để Phong Sính uống cùng cậu con, về sau cơ hội gặp mặt cũng không nhiều."
Phong Sính nghe vậy cũng tự nhiên hiểu ý tứ bên trong, nhấc chén rượu lên khẽ chạm xuống: "Nào, cậu, con mời người."
Người cậu nghe vậy, khuôn mặt đỏ bừng hận khổng thể cười ra hoa: "Được, vậy mới ra dáng chứ, nào!"
Phong Sính uống một hơi hết chén rượu, mặc dù đã chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445924/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.