Edit: Tiny
Đường Ý nghe vậy hoảng hốt, "Anh muốn nói gì?"
"Bởi vì tôi thực sự không thể nghĩ ra ai có khả năng tính toán như hắn, có thể có quyền như hắn."
Đường Ý khẽ rũ mi mắt, che lấp đôi mắt đầy lo lắng, cô giả bộ bình tĩnh, "Không phải anh nói để người đi điều tra rồi sao? Đúng vậy hay không, đến lúc đó sẽ biết."
Phong Sính mặc áo khoác, đi thẳng ra ngoài.
Trở lại Lận An, quản gia và người làm đều đang ngủ, Phong Sính cũng không gọi điện trước, vậy nên khi anh đột nhiên trở về khiến Ức cư gà bay chó sủa. Mấy người làm vội vàng chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, quản gia cũng không yên ổn, nhìn thấy vết thương trên đầu anh, hỏi đủ thứ. Phong Sính đương nhiên là cảm thấy bình thường, anh trả tiền lương cho bọn họ cao hơn gấp nhiều lần, vậy nên anh nghiễm nhiên được hưởng thụ những đãi ngộ xứng tầm với địa vị của anh rồi.
Phong Sính ngồi trên sô pha, nhìn bốn phía. "Những người còn lại đâu?"
Quản gia ngẩn ra, "Ý ngài là?"
"Gạo ở trên lầu sao?"
"Phong thiếu, ngài đã quên, ngày ngài và Đường tiểu thư đi, tiểu thiếu gia đã trở về bên kia."
Lúc này Phong Sính tựa như mới bừng tỉnh, anh nhìn Đường Ý đang ngồi bên, "Ngày mai, em sang đó bế Gạo về."
Cô tự nhiên gật đầu đồng ý.
"Phong thiếu, ngài nên lên lầu nghỉ ngơi đi. Có muốn tôi nói bác sĩ kê một đơn thuốc bổ cho ngài không?"
"Đã băng bó rồi, không cần."
"Trên người còn có những vết thương khác không?"
Với những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445857/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.