Hành động đầu tiên của Đường Ý là đẩy anh ra.
Cô cảm thấy mông nóng bừng, cô không cần quay đầu cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, gặp loại chuyện này, không im lặng còn có thể nổi đóa sao? Người ta chỉ nói một câu vô tình cũng đủ để cô nghẹn chết.
Phong Sính quay người đi về phía tủ đầu giường, rút khăn giấy đưa về phía Đường Ý,
"Lau sạch cho nó đi."
Cô vươn tay, đầu ngón tay Phong Sính cố ý quét qua lòng bàn tay cô. Sau khi nhận lấy khăn giấy, Đường khom lưng, hai tay vụng về bận rộn.
Anh khoanh tay trước ngược, người dựa vào tủ.
Nói anh dùng Gạo để uy hiếp Đường Ý, anh cũng sẽ nói rõ ràng với cô, chuyện đó không có khả năng.
Nhưng rốt cuộc có phải như vậy không? Trong lòng Phong Sính rõ ràng nhất, nếu không phải có đứa nhỏ ở đây, Đường Ý có thể tới sao? Đương nhiên cô đối với anh là kính nhi viễn chi ( tôn kính mà không thể gần gũi),có ý muốn càng tránh xa anh càng tốt.
Mà bây giờ, Đường Ý đang trong tầm mắt anh, mà thái độ của Phong Sính với cô, anh không chỉ một lần biểu lộ, nhưng Đường Ý đều cự tuyệt sạch sẽ.
Anh cũng không nóng vội, hành vi của anh rõ là bức bách nhưng ngoài miệng vẫn không thừa nhận. Dù sao không phải chính anh tự mình nói ra thì ai có thể ép buộc được anh chứ?
Đường Ý ôm Gạo đang ở trần, đứa nhỏ xoay người, cô ôm chặt hơn, vẻ mặt khẩn trương,
"Hình như sắp rơi xuống, nhanh, nhanh, đến đỡ giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445830/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.