Đường Ý lảo đảo bước vào, Phong Sính đưa tay che miệng cô lại.
Cô há miệng muốn cắn anh.
Phong Sính vội rút tay về “Em mạng cẩu à?”
Cô đẩy ngực anh ra, Phong Sính ở phía sau, mắt Đường Ý lướt qua anh, lúc này nhìn thấy cô gái đang ngồi trong ghế sofa.
Đường Ý khẽ nheo mắt “Phong Sính, lúc này đây anh không có gì để nói sao?”
“Đúng vậy”.
Cô xoay người định đi, bị Phong Sính kéo tay lại “Đi đâu?”
“Tôi đã bắt gặp anh, chuyện của tôi sau này anh đừng quản nữa”.
“Tôi không có lời nào để nói bởi vì chẳng có gì. Dì nhỏ, rốt cuộc em đã thấy gì?” Phong Sính bắt chéo chân, nhàn nhã dựa vào vách tường.
“Hai người cùng vào một phòng, vừa rồi ăn cơm ở dưới lầu, tôi đã nhìn thấy”.
Phong Sính cười cười, ngón trỏ khẽ gõ vài nhịp lên khủy tay “Cho nên, em muốn đến đây bắt gian tại trận?”
“Không phải chỉ thiếu một bước thôi sao?” Đường Ý ngẩng cao đầu.
“Dì nhỏ, em cũng đừng đổ oan cho tôi” Giọng điệu Phong Sính hơi lên cao “Trừ em ra, tôi còn có thể vào phòng với ai? Tôi và Amy là quan hệ bạn bè trong sáng, chính là dạng có thể đắp chăn nói chuyện phiếm đến sáng”.
Đường Ý không nhịn được cười lạnh.
Cô đột nhiên lấy lại tinh thần, nhớ đến bóng dáng của người kia, Đường Ý quay người, tay vừa chạm vào nắm cửa đã bị bàn tay Phong Sính cản lại “Em cười như vậy có ý tứ gì?”
“Phong Sính”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445790/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.