Ngày thứ bảy
Thời gian: 8:02┃Địa điểm: Đảo X, phòng 707.
Vườn hoa khổng lồ sở dĩ có thể nở hoa lần nữa là bởi vì hắn đã không còn ích kỷ.
Cảnh trong mơ của hắn cũng vậy.
Bỏ đi cái tôi của mình thì có thể đạt được hạnh phúc.
Thì ra em đã cho tôi rất nhiều cơ hội, còn tôi suýt nữa lại để vuột mất nhưng may mắn vẫn còn bắt được một lần cuối cùng này.
Hàn Chiếu không muốn tỉnh lại chút nào.
Hàn Chiếu xoay người rồi nhìn vào thân ảnh có chút mệt mỏi đang nằm gần mép giường kia.
Lâm Nhiên cũng xoay người lại, cười nói với hắn: “Ngày hôm nay chính là sinh nhật tôi, tất cả đã kết thúc rồi, vậy nên anh đi đi, tôi sẽ không cản anh lại.”
Hàn Chiếu ngồi dậy: “Vì sao…Vì sao em…”. Hắn vươn người tới ôm cậu thật chặt, sau đó hắn nhớ tới mùi hương quen thuộc ngày hôm qua —— đúng là hương thơm trên cơ thể người yêu.
Lâm Nhiên cười: “Anh biết không, tai nạn của anh là do một tay tôi an bài”.
Hàn Chiếu gật đầu: “Tôi biết”.
—— “Thương thế trên người anh cũng là do tôi ban tặng”
—— “Tôi biết”
—— “Sở dĩ anh liên tục mơ thấy ác mộng là bởi vì mùi hương trên người tôi, đó là sự nguyền rủa của các vong linh”
—— “Tôi biết”
—— “Vậy anh có biết rằng ngay từ ngày đầu tiên anh đặt chân tới đây tôi đã muốn giết chết anh. Thế nhưng…Không lần nào tôi ra tay được, tôi hận anh…Nhưng mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-that-nhat-bay-ngay-yeu-nguy-hiem/2785424/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.