"Lão đại! Bây giờ Tô Âu đã chính thức khiêu khích. Anh định tiếp theo nên làm gì?" Lục Phàm ngồi đối diện Bắc Vũ Tịch ở bàn trà ngoài nhà nghỉ mát của sân tập bắn.
Bắc Vũ Tịch vốn không định sẽ bỏ qua dễ dàng, nhưng mà khiến Âu Nhược mấy đêm nay đều gặp ác mộng, hắn chẳng còn tâm trí đâu mà giải quyết việc ở ngoài.
Lục Phàm chỉ nghe Bắc Vũ Tịch đơn giản nói: "Tô Âu vừa vận chuyển một lượng thuốc không nhỏ đến Đông Nam Á. Đại sự thành, chúng ta liền đến chúc mừng."
Bắc Gia lâu nay không còn qua lại với Tô Gia như trước, chuyện viếng thăm đầy hàm ý mỉa mai này, có lẽ sẽ còn là một cái gì đó rất xa vời.
Đây chỉ là quyết định ban đầu của Bắc Vũ Tịch, còn có làm hay không phải xem phía Tô Âu có động tĩnh lớn hay không.
Tô Âu lần này còn trực tiếp sai bảo Thiên Quan giết hắn, hành động lộ liễu như vậy dù có là kẻ ngốc cũng biết. Tô Âu lúc trước luôn miệng chối, bây giờ để xem, việc lớn như này, hắn muốn chối thế nào cho phải.
Truy cứu trách nhiệm, không có nhân chứng vật chứng thì rất khó khăn. Đảo núi lửa của Bắc Vũ Tịch lần đó, đã bị dung nham thiêu cháy tất cả.
Bây giờ, không thể hành sự lỗ mãng.
"Thế nào?" giọng Âu Nhược vui vẻ vang lên.
Hoa Phong và Hoa Vũ đều tán thưởng: "Không tồi."
Âu Nhược cười sảng khօáϊ: "Nào! Chúng ta tiếp tục. Các anh mỗi người một viên, gần tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657169/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.