Nắng nhẹ soi trêи tấm lưng mảnh mai của Âu Nhược, như sưởi ấm mái tóc đen dài của cô khiến nó ánh lên một màu nắng dịu rất dịu.
Đang cúi người nhặc chiếc kim khâu, lúc ngẩng đầu thì nhìn thấy cô gái bên cạnh Ngụy Nương từ cửa đi vào còn mang theo một hộp bưu phẩm.
Âu Nhược tiện miệng hỏi: "Liên Liên, là gì vậy?"
Liên Liên nhìn cái hộp rồi nhìn Âu Nhược trả lời: "Em cũng không biết! Cái này là gửi cho phu nhân!"
Hai từ "phu nhân" của cô ấy rất nhẹ nhàng, cứ như gọi lâu rồi thành quen, chẳng có chút kì lạ nào, Âu Nhược cũng nghe nhiều thành quen nên chẳng còn ngượng ngùng như trước.
Liên Liên mang cái hộp đến đặt xuống bàn rồi nhìn mấy chữ đề trêи đó, nghi hoặc nói: "Không đề người gửi! Chỉ để tên phu nhân."
Âu Nhược mỉm cười, gật đầu "cảm ơn" thì sẵn tiện mở luôn cái hộp.
Liên Liên cũng muốn biết nên đừng đó nhìn, Âu Nhược xem qua chiếc hộp giấy một lượt cẩn thận, sau khi không thấy có gì bất thường thì mới mở nắp.
Chiếc hộp giấy không lớn lắm, nhưng có lẽ đựng khá nhiều đồ nên có phần nhô ra. Cho thấy bên trong là vật chứa diện tích lớn hơn, chiếc hộp giấy hình vuông được mở ra.
Đập vào mắt Âu Nhược chính là một mớ giấy cắt lộn đang phủ trêи một cái gì đó.
Liên Liên tò mò cực kì, thắc mắc hỏi Âu Nhược: "Phu nhân! Sao lại chỉ là giấy vậy?"
Âu Nhược đưa tay đem mớ giấy phủ trêи mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-phu-nhan-cua-dai-ma-vuong/2657130/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.