如果心中只是一种淡淡的喜悦和温馨,那就是喜欢。
Rúguǒ xīn zhōng zhǐ shì yī zhǒng dàndàn de xǐ yuè hé wēn xīn,nà jiù shì xǐhuān。
Nếu trong lòng ta chỉ có niềm vui và mùi hương ấm lan toả khắp nơi, đó là thích.
如果其中还有一份隐隐的疼痛,那便是爱。
Rúguǒ qí zhōng hái yǒu yī fèn yǐn yǐn de téng tòng,nà biàn shì ài。
Còn nếu trong đó vẫn lưu luyến chút buốt nhói râm ran, chính là yêu.
***
“Bụng của em hôm nay không được khỏe...” Tiêu Vy Vy liếc mắt nhìn bàn ăn, sắc mặt tái xanh, nhưng khuôn mặt đó lại không phải do bệnh tật gì mà lại là do sợ hãi, “Hay là... anh ăn trước đi, đợi lát nữa em khỏe rồi sẽ gọi đồ ăn bên ngoài, đừng để phần cho em!”
“Không khỏe?” Trương Lỗi nhìn một cái là biết cô đang giả vờ, nhếch môi, phối hợp nhíu mày hỏi, "Sao vậy? Hay là để anh gọi bác sĩ đến khám giúp em!"
Tiêu Vy Vy há miệng, khuất tay nói, “Không... không cần đâu!”
“Sao lại không cần chứ? Bà xã khó chịu tất nhiên ông xã phải lo lắng rồi, cứ phải gọi bác sĩ đến thôi!” Trương Lỗi mỉm cười nói.
“...” Cô mím môi, nhìn đống đồ ăn kia, rồi lại nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn, chớp chớp mắt, sau đó liền gắp miếng thịt trắng bóc kia lên, thừa dịp Trương Lỗi không chú ý, bỗng nhiên đưa vào trong miệng của hắn.
Trương Lỗi không phòng bị lập tức nhíu mày.
“Ăn ngon không?” Tiêu Vy Vy chớp mắt vô tội, bởi vì đang nhịn cười, cho nên thân thể cũng trở nên run rẩy.
Đôi mắt sắc lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-hac-dao/3247773/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.