Tiêu Vy Vy dựa theo bước nhảy của anh, xoay tròn đến giữa sàn nhảy, như một con bướm nhẹ nhàng bay nhảy. Nhưng không ai biết bây giờ trong thâm tâm cô đang sợ hãi biết bao nhiêu.
Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn, bởi cô sợ rằng sẽ bắt gặp phải ánh mắt lạnh lùng nào đó.
Ánh mắt của Chu Khiêm âm u đến mức có thể nhỏ ra nước, vẻ sợ hãi của cô trong mắt anh, rất chói mắt. Anh hy vọng cô sẽ vui vẻ cùng nhảy với anh, nhưng sự sợ hãi mơ hồ kia lại không phải vì chuyện gì khác mà là vì Trương Lỗi.
Thắt lưng Tiêu Vy Vy đột nhiên đau nhói, ngẩng đầu lên, đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng của Chu Khiêm, “Tại sao không ngẩng đầu lên? Là vì không muốn nhìn mặt tôi sao?!”
Cô quay đầu đi, “Không liên quan gì đến anh!”
“Đúng vậy, tâm trạng của em thì làm sao liên quan đến tôi được!” Chu Khiêm nhếch môi cười lạnh, lời nói giống như đang chế giễu chính mình nhiều chuyện.
Tiêu Vy Vy mím môi, quyết không nói chuyện cùng anh.
Nhưng với vẻ mặt có chết cũng không khai của cô lại càng khiến Chu Khiêm khó chịu, anh siết chặt tay, đem thân thể cô kéo lại gần, hơi thở thoang thoảng mùi gỗ mộc phả lên mặt cô, cười cợt nói:
"Em hình như không được cậu ta yêu thương thì phải, nếu không thì tại sao cho đến bây giờ mối quan hệ của hai người vẫn chưa được công khai."
Tiêu Vy Vy cắn răng, đầu óc trở nên trống rỗng, cô cụp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-hac-dao/3247762/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.