"Người thích bạn, cần bạn của hiện tại.
Người yêu bạn, cần bạn của tương lai.
Tình yêu chân chính không phải vừa gặp đã yêu, mà là lâu ngày sinh tình.
Duyên phận chân chính, không phải sự sắp xếp của ông trời, mà là sự chủ động của bạn.
Sự quan tâm chân chính, không phải bạn cho đó là tốt thì bắt người đó thay đổi theo, mà bạn là người đầu tiên nhận ra sự thay đổi của người đó.
Mâu thuẫn chân chính, không phải người đó không hiểu bạn, mà là bạn không thể bao dung người đó."
Tiêu Vy Vy nghiêng đầu tránh đi ánh mắt đùa cợt của Trương Lỗi, nhưng dù tránh thế nào thì ánh mắt đó vẫn càng nhìn chằm chằm đến mức muốn xuyên thủng da mặt cô. Khiến cho Tiêu Vy Vy không biết trốn tránh ở đâu, chỉ có thể trần trụi mà tiếp nhận.
Cô cắn môi, cố gắng cho chính mình thật tự nhiên, sau đó mới hằng giọng nói, "Em... em đi nhà vệ sinh một lát..."
Nói xong không cần đến lời đáp lại của hắn liền quay lưng bỏ đi...
Ánh mắt của Trương Lỗi nhìn theo cô, nhếch miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Cô nghĩ rằng, như vậy là có thể chạy thoát sao?
Tiêu Vy Vy đi vào nhà vệ sinh, mở vòi nước, hứng nước định tạt vào khuôn mặt đang nóng ran. Nhưng đột nhiên nghĩ lại trên mình có lớp trang điểm, để tránh làm hỏng lớp trang điểm, cô đành phải nhịn xuống. Cả người đều không được thoải mái.
Nhìn gương mặt xinh đẹp được trang điểm tỉ mỉ của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-hac-dao/3247757/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.