Ở trong phòng bệnh Trình Ngữ Yên mệt mỏi ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, bên cạnh cô Lý Lạc đang ân cần cắt hoa quả.
"Chị Yên... đừng suy nghĩ lung tung nữa, mau ăn trái cây đi."
Trình Ngữ Yên hồi thần chậm chạp đưa tay lấy một miếng táo bỏ vào miệng, hương vị ngọt thanh của táo kết hợp với khung cảnh yên bình hiện tại khiến cô cảm thấy thoải mái hơn.
Chợt nhớ lại nhưng năm tháng chỉ có chết chóc tâm trạng cô cũng trùng xuống, nhìn đôi bàn tay nhuốm máu bao nhiêu người Trình Ngữ Yên lại suy nghĩ đến một việc.
"Tiểu Lạc, chị muốn rời khỏi Hắc Đạo..."
Nhất thời miếng táo trên nĩa của Lý Lạc rơi xuống, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Trình Ngữ Yên: "Chị Yên... chị thật sự suy nghĩ kĩ rồi sao?"
Trình Ngữ Yên cười nhẹ, ánh mắt chỉ còn sự lãnh đạm, cô không trả lời mà chỉ gật đầu một cách chắc chắn với Lý Lạc. Thấy thái độ của Trình Ngữ Yên kiên quyết em cũng coi như trút được gánh nặng tâm lí của mình.
Sau một lúc nói chuyện cùng nhau Lý Lạc cũng bị Hứa Cẩm An gọi điện hối trở về nhà, mặc dù lòng không muốn những vẫn đành ngậm ngùi chào tạm biệt cô.
Ngồi được một lúc thì cửa phòng bệnh bị đẩy mở, bước vào trong phòng là bóng dáng quen thuộc của người khiến Trình Ngữ Yên ra nông nỗi này.
Nhìn bộ dạng phờ phạc của Ngụy Tần, Trình Ngữ Yên thoáng kinh ngạc hiện rõ trong ánh mắt.
Ngụy Tần đặt bó hoa xuống bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-lao-dai-anh-that-tan-nhan/2754778/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.