Tan triều, Cao Hàn, Lang trung của Lễ Bộ, canh đúng thời gian, đi đến bên cạnh Thẩm Giác, khom người hành lễ mới nói: "Thẩm Thủ phụ, thầy của ta bị oan, mong Thẩm Thủ phụ minh xét."
Cao Hàn là con trai thứ hai của Bá tước phủ Xương Bình, cùng Bạch Ngọc An là môn sinh của Vương Thái Phó, làm việc luôn cẩn trọng, không đến vạn bất đắc dĩ, cũng sẽ không ở chỗ này ngăn cản Thẩm Giác.
Thẩm Giác khoanh tay, vốn không muốn để ý, nhưng thấy Cao Hàn vẻ mặt lo lắng, nghĩ đến còn có chút giao tình với Bá tước phủ.
Cao Hàn lăn lộn trên quan trường nhiều năm, hẳn cũng hiểu chút nhân tình thế thái, quyền lực đấu tranh, sao lại ngu xuẩn như vậy, lại đến chỗ hắn cầu tình.
Hắn nghĩ vậy liền dừng bước, lạnh lùng nhìn Cao Hàn nói: "Việc của Vương Thái Phó, ta tự sẽ công chính, ngươi chớ hỏi nữa."
Nghe câu trả lời lạnh nhạt của Thẩm Giác, Cao Hàn vẫn cứ mặt dày cầu xin: "Tuổi thầy đã cao, e rằng không chịu nổi những hình phạt đó…"
"Kính xin Thẩm Thủ Phụ khoan dung…"
Hắn đương nhiên biết chuyện này không đơn giản, Thẩm Giác trước mặt có lẽ chính là kẻ đứng sau giật dây, nhưng nghĩ đến tai họa ngục tù sắp tới của thầy, hắn vẫn lấy hết can đảm lên tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-lang-tinh/3724830/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.