Chuyện xã giao trên quan trường nào có thể nói từ chối là từ chối. Bạch Ngọc An thấy choáng váng ghê gớm cũng không muốn nói nhiều, hơn nữa vừa rồi lại xảy ra chuyện bực mình kia, mím môi chỉ gật đầu.
A Đào thấy Bạch Ngọc An lại nhắm mắt, dựa vào thành xe đến mức tóc tai cũng hơi rối, chỉ là gò má ửng hồng, đôi môi đỏ mọng, nhìn kỹ mới thấy là nữ tử.
A Đào lo lắng thở dài, chỉ mong bộ dạng này của công tử nhà mình không bị người khác nhìn thấy.
Gió lạnh thổi từ ngoài rèm vào, Bạch Ngọc An khôi phục lại sự tỉnh táo, thản nhiên nhìn cảnh sắc bên ngoài rèm xe. Đường phố được trang hoàng rực rỡ, tiếng ồn ào của nam nữ như đang phản ánh một thời thái bình thịnh thế.
Nhưng trong đầu nàng lại nghĩ đến chuyện Thái hậu xây dựng Ôn Tuyền biệt cung. Kẻ cầm quyền vì hưởng lạc của bản thân mà bóc lột dân chúng, chỉ khổ cho bá tánh mà thôi.
Trở về chỗ ở, Bạch Ngọc An liền im lặng ngồi xuống trước án thư, cầm bút lông lên bảo A Đào mài mực.
A Đào nghi hoặc hỏi: "Đêm khuya rồi, công tử muốn viết gì ạ?"
Bạch Ngọc An không ngẩng đầu lên: "Ta muốn viết tấu chương dâng lên."
Nàng lại ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-lang-tinh/3724826/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.