Edit &Beta: Mon
Trong phòng bệnh VIP ở bệnh viện tư nhân thành phố, Sơ Nhuế ngập ngừng đứng ở cửa, cô không có dũng khí để đi vào.
Hoắc Quân Xuyên thấy Sơ Nhuế như vậy, trực tiếp mở cửa ra, nhân tiện cầm cánh tay Sơ Nhuế, kéo cô vào phòng.
"Anh họ."
Hắn kêu một tiếng.
Bên trong phòng bệnh ánh đèn sáng trưng, Giang Hàn Úc ngồi trên giường bệnh, trên chiếc bàn nhỏ là máy tính xách tay.
Tay trái hắn truyền nước biển, tay phải cầm con chuột, ánh mắt rơi vào màn hình laptop, toàn bộ tinh thần chăm chú, không để ý đến Hoắc Quân Xuyên trước mặt. Hắn không phát hiện Sơ Nhuế đến. Trong khoảnh khắc Sơ Nhuế nhìn thấy Giang Hàn Úc, máu toàn thân chảy ngược, hô hấp cũng trở nên đình trệ.
Hắn gầy đi rất nhiều, trên trán quấn một tầng băng vải rất dày, dưới ánh đèn làn da hiện lên trắng bạch.
"Anh họ, em mang chị dâu đến thăm anh."
Hoắc Quân Xuyên lại kêu một tiếng, trong giọng nói mang theo mấy phần kiêu ngạo.
Đến lúc này Giang Hàn Úc mới dừng động tác trên tay lại, chậm rãi ngước mắt. Đôi mắt hắn vẫn trầm tĩnh như vậy, con ngươi đen sẫm, cơ hồ không thấy được bất kỳ háo hức phập phồng nào.
Tầm mắt đụng nhau, Sơ Nhuế không chịu nổi. Hoắc Quân Xuyên lại kéo cô đến bên giường bệnh.
"Anh họ, chị dâu ở đây, hai người nói chuyện đi."
Sơ Nhuế ở bên giường bệnh lảo đảo một bước mới miễn cưỡng đứng ngay ngắn, chân cô như nhũn ra, không có dũng khí đối mặt với Giang Hàn Úc.
Lúc ấy...là cô nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-va-quyen-ru/223796/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.