Gió thoảng ngoài cửa sổ, rèm che màu lam đậm bị lay động, dật dìu giữa không trung. Hai người đàn ông trong phòng giơ súng vào nhau, ai cũng không ngờ được dự báo năm đó lại thành thật, bọn họ trở thành kẻ địch của nhau.
Giang Hằng cho rằng hiện trạng vô cùng hóc búa, từ khi biết quá khứ của Vu Tử Thạc, hắn liền hiểu cuộc sống của sát thủ trước mặt giống như số hiệu ác liệt nát vụn tính cóp lại mà thành, bất cứ ảnh hưởng, cho dù chỉ một chút, đều có thể dẫn tới tổn hại còn nghiêm trọng hơn.
Vu Tử Thạc chưa từng đi trở về quỹ đạo, tuy trông có vẻ như y đã trở thành nhân loại có tình cảm, nhưng bất cứ lúc nào y cũng có thể trở lại cuộc sống sát thủ. Điều này sợ là điểm khiến Giang Hằng lo lắng nhất trước nay, chẳng qua hiện tại hắn không còn bận tâm nhiều như thế nữa, hắn đã bị phẫn nộ và thù hận hun mờ đầu óc, “Anh sợ để tôi biết chuyện này, tại sao?”
Chất vấn của Giang Hằng chưa từng nghiêm lệ như thế, trên thực tế, Vu Tử Thạc cũng chưa từng thấy vẻ mặt hắn khó coi như vậy, nhưng lúc này, Vu Tử Thạc lại chọn mỉm cười, “Năm đó tôi không biết chúng ta sẽ gặp nhau. Nếu tôi biết, có lẽ tôi sẽ làm chuyện còn quá đáng hơn.”
Y cho Giang Hằng câu trả lời, mà đối phương không thỏa mãn câu trả lời đó, thay thế sự phẫn nộ là ngón tay bóp cò súng. Giang Hằng lạnh mặt nhìn khói tan đi, làn sương mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581812/quyen-3-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.