Đã ba ngày trôi qua từ khi tập đoàn Molded bị tiêu diệt, tối hôm đó Vu Tử Thạc không nói tạm biệt với Nohn, y nghĩ Nohn chắc cũng không để ý.
Y đứng bên đường, dựa vào vách tường màu gạch đỏ sau lưng. Một chiếc xe hơi màu đen đột nhiên dừng lại trước mặt, cửa sổ hạ xuống, gương mặt của người đàn ông kiên nghị quả cảm.
Y luôn đi vô ảnh về vô tung, muốn tìm được y không hề đơn giản, nhưng Nohn Iglesias cũng chưa bao giờ là người đơn giản.
“Không từ mà biệt, đúng là tác phong của cậu.” Buổi tối nhiễm máu đó, sau khi xử lý toàn bộ sự việc, Nohn nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc nhìn thấy bóng lưng thản nhiên bỏ đi của sát thủ.
“Tôi không muốn phá hoại tâm tình tốt đẹp của anh.” Vu Tử Thạc nhẹ nhướng mày, mắt nhìn đi chỗ khác.
“Đương nhiên cậu không biết cái gì là tâm tình tốt đẹp.” Trong ngữ điệu của Nohn hơi mang theo bất mãn, đêm đó tuy hắn mệt mỏi, nhưng trong đầu lại hiện lên ý nghĩ kỳ lạ muốn ôm sát thủ này yên tâm mà ngủ. Đương nhiên, sau đó hắn cũng cảm thấy buồn cười, ôm một sát thủ thì làm sao mà ngủ yên được?
“Tôi chỉ biết chuyện tôi đáp ứng anh tôi đã làm được, nhiệm vụ hoàn thành viên mãn.” Vu Tử Thạc nhún vai, nhìn Nohn lấy một phong thư trong ngực ra. “Đây là thư mời, đêm nay Scarter có một buổi tiệc mừng công. Tóm lại… tôi hy vọng cậu sẽ tới.”
Vu Tử Thạc nhận lấy thư mời, híp mắt. “Vì tôi là công thần hàng đầu?”
“Vì tôi muốn gặp cậu.” Nói rồi, cửa sổ xe lại dâng lên, chiếc xe hơi màu đen chậm rãi lái ra khỏi khu vực đậu tạm thời.
Vu Tử Thạc cười lạnh móc máy theo dõi trong túi ra ném xuống đất dậm nát. Sau đó nhìn đồng hồ đeo tay, thời gian đã xấp sỉ.
Một bóng người hơi mập lại gần, khi thấy y, đồng thời miệng cũng trực tiếp biến thành hình chữ O, “Anh… anh… anh… tôi… tôi… tôi…”
“Cảm giác sống sót sau kiếp nạn không tệ chứ hả, thanh tra Ford Klaus.” Vu Tử Thạc đốt điếu thuốc, cười nhìn Ford.
“Được rồi, anh bạn, tôi nên cảm tạ sự khai ân đặc biệt của anh, hay nên hận anh hại ông đây gãy hai khúc xương sườn?” Ford rất khó quên trải nghiệm ngày hôm đó, tên này căn bản chính là sói khoác da cừu, ví dụ điển hình của loại cáo già lừa người.
“Ít nhất anh còn sống.” Vu Tử Thạc an ủi vỗ vỗ vai Ford, trong ngữ điệu bình tĩnh ưu nhã mang theo uy hiếp. “Tóm lại, tôi có một công việc muốn giao cho anh.”
Party mừng công của tập đoàn Scarter, quán ba ‘Helena’ mang phong cách phương Tây hôm nay được bao trọn, những kẻ không liên quan cấm ra vào.
Ánh đèn mờ ám và loại âm nhạc tràn đầy tình dục giao hòa vào nhau, tư thế khiêu vũ của vũ nữ trên bục mềm xốp tới mức có thể đi vào xương cốt.
Các thành viên quan trọng của Scarter có người tụm năm tụm ba, trái ôm phải ấp đủ các cô, ví dụ tên Zevin Robin và thủ hạ của hắn, tốc độ đưa bia lên có thể tính bằng két.
Một phần thì lác đác vài người tụ lại, nằm sấp trên bàn nhỏ giọng nói chuyện.” Karina gỡ trái anh đào trên ly cocktail bỏ vào miệng, tập đoàn Molded cuối cùng cũng bị đánh bại, Scarter hiện tại, đã trở thành tổ chức tình báo ngầm lớn nhất. Miller lắc lắc ly whisky trong tay, viên đá va vào thành vang lên lách cách, lên tiếng nói như cảm thán. “Không thể bỏ qua công lao của sát thủ đó.”
“Cho dù là một cỗ máy hoàn mỹ, tiếp tục như vậy có lẽ sẽ có một ngày trước mặt Nohn tôi và anh đều mất đi vị trí của mình.” Câu nói này của Karina xuất phát từ lòng ghen tỵ, cô chẳng qua đang nói một sự thật, Miller đương nhiên biết cô nói không sai, “Đến ngày đó anh ta nên duy tu sửa chửa rồi, người có thể vĩnh viễn đứng bên cạnh Nohn chỉ có tôi.”
“Hay có lẽ ai kia căn bản không cần thì sao?” Karina xoắn xoắn tóc, tiếng cười vang rộn rã như chuông, “Ha, anh xem, bữa tiệc quan trọng như thế mà hắn ta còn không ló mặt.”
“Không, hắn ta nhất định sẽ tới.” Miller nhìn quanh, náo nhiệt vô cùng, tiếng người âm vang trong quán bar, bóng dáng như ma quỷ đó vẫn không thấy đâu.
Có người ngồi một mình thưởng thức ly rượu mạnh trong tay, ví như Nohn Iglesias.
Hắn so với bình thường thì càng trầm mặc hơn, con mắt màu tím sắc bén híp lại, bóng người thản nhiên đứng một mình bên cửa sổ thu hút ánh mắt của hắn, giống như một thỏi nam châm, hút đi toàn bộ lực chú ý của hắn, xuyên qua đám người đến sau lưng đối phương, người đó không quay lại, chỉ chậm rãi mở miệng. “Anh Iglesias, anh một mình ngồi ẩm rượu, chẳng lẽ đang đợi tôi sao?”
“Tôi không biết cậu đang tức giận cái gì.” Nohn nghe ra được sự khác thường trong giọng điệu của y, cho dù là đặc vụ xuất sắc cỡ nào, sát thủ giỏi che giấu cảm xúc của mình thế nào, y cũng chỉ mới 25 tuổi.
Vu Tử Thạc nhìn bầu trời ngoài cửa sổ thủy tinh, dưới bối cảnh màu lam đậm, ánh đèn màu đỏ nhấp nháy chuyển động vô cùng nhanh, đó là đèn tín hiệu của một chiếc trực thăng. Y quay người, trên mặt có sự khó hiểu khó thể phát giác. “Tại sao anh không nói với tôi, Fay War chân chính là em trai của anh?”
Khi Vu Tử Thạc kiểm chứng cái chết của ‘Fay War’, y đã nhìn thấy màu mắt của đối phương, giống với Nohn, là màu tím pha lê thâm u, khoảnh khắc đó y ẩn ẩn biết được chân tướng phía sau rốt cuộc là tại sao.
Sau đó y thấy khung ảnh trên bàn, thì càng xác nhận suy nghĩ của mình. Đó là một bức ảnh của mười lăm năm trước, trên đó có ba người, là Amon Iglesias, cha của Nohn Iglesias, Nohn và cả ‘Fay War’.
“Tên thật của nó là Feynman Iglesias.” Nohn gật đầu, cho dù hắn không ngờ sát thủ này đã điều tra được sâu như thế. “Amon hy vọng tôi và Feynman tàn sát lẫn nhau, kẻ thắng làm vua.”
“Nói như vậy, tập đoàn Molded và tập đoàn Scarter, kỳ thật đều thuộc về cha của anh?”
“Amon Iglesias âm thầm xây dựng tập đoàn Molded, để phá hủy Scarter mà ông ta đã tận tâm dìu dắt.” Nohn khẳng định cách nói của Vu Tử Thạc.
Sau khi Scarter sụp đổ, Amon thuận lợi trốn mình trong Molded, người phát ngôn đại biểu của ông lại là Feynman Iglesias đã đổi tên.
Khó trách hôm đó khi Amon thấy Nohn sắc mặt lại khó coi như thế. Mấy năm nay ông ta ẩn cư sau lưng Scarter là có nguyên nhân khác, căn bản ông ta đã bị Nohn giam lỏng. Nohn lợi dụng sự ảnh hưởng của Amon để ra lệnh cho thiên hạ, vì thế mới có Scarter hôm nay.
Cho nên, hôm đó Amon không phải bị bắt đi, mà là được em trai của Nohn cứu đi. Đáng tiếc, Faynman vẫn không thể cứu được cha của mình, không chỉ như thế, còn mất luôn cả tính mạng.
Năm đó lòng hiếu kỳ của Amon quá nặng, lại quá mức tham lam, vì thế, ông ta bị cuốn vào một mớ phiền toái lớn, ông ta nhất định phải hủy diệt Scarter để thoát thân.” Thế lực của Molded bao phủ từ Bắc Mỹ đến Nam Mỹ, Amon quyết định chạy đến Miami trốn tránh một thời gian đợi thời cơ trở lại. Đêm mưa bão ầm ĩ, gió lớn gào thét đó, Nohn nhìn cha và em trai đi khỏi mình, hắn bị thương nặng trên lưng chỉ có thể ngã xuống trong làn mưa băng lạnh.
Chiếc thuyền buôn lậu năm đó, chỉ có thể ngồi hai người, Amon mang theo Faynman, bỏ lại Nohn, mỗi lần nhớ lại đêm đó, cho dù chỉ là những mảnh ký ức nát vụn, đều giống như viên đạn xuyên vào lồng ngực khiến Nohn cảm thấy khổ sở và chua xót.
“Nhưng Faynman cảm thấy ray rứt, khi tôi xuất hiện hôm đó, Faynman muốn giảng hòa, nhưng anh, lễ đáp trả của anh là một bữa tiệc linh đình.”
Vu Tử Thạc liếc thấy vẻ mặt thản nhiên của Nohn, y biết mình đoán đúng, “Anh lợi dụng sự ray rứt của Faynman, lợi dụng tình ruột thịt giữa hai người để dụ kẻ sau lưng Molded ra…” Nụ cười và giọng điệu tràn đầy châm biếm. “Sao lại có người làm anh như thế nhỉ.”
“Chỉ cần Faynman còn sống, nó sẽ giúp Amon, mà chỉ cần Amon còn sống một ngày, trở ngại trước mặt Scarter vĩnh viễn không thể xóa bỏ.” Hành tẩu trong bóng đêm, nếu bạn không phấn đấu, trèo lên đỉnh cao, thì sẽ bị cắn ngược. “Cậu nghĩ thử đi, một ngày Faynman còn chưa chết, thì uy hiếp vẫn còn tồn tại.”
“Tôi hiểu rất rõ anh là người không đạt mục đích thì không từ thủ đoạn.” Buổi tối tại New York đèn đuốc rực rỡ, dưới bối cảnh thành phố lớn tuyệt đối, chỉ có dục vọng của con người là rõ ràng như thế. Vu Tử Thạc nhẹ thở dài, “Nhưng tôi không ngờ anh ngay cả người nhà của mình cũng tuyệt không mềm lòng. Anh biết không, trên bàn Faynman luôn đặt bức ảnh chụp chung cùng anh.”
Có vài chuyện người ngoài cuộc sẽ nhìn rõ hơn, Vu Tử Thạc cuối cùng cũng hiểu tối hôm đó khi Faynman nói vận mệnh sắp đặt là có ý gì.
Amon hy vọng Nohn và Faynman sẽ tàn sát lẫn nhau, tranh đấu cho ra người thắng cuộc, nhưng Vu Tử Thạc cảm thấy, Faynman không nhẫn tâm ra tay với Nohn, nếu không, Scarter căn bản không thể lớn mạnh như thế. Cho dù chỉ tiếp xúc ngắn ngủi trong một lần, Vu Tử Thạc cũng nhìn ra được, một phần thiện lương và mềm lòng của Faynman, hắn bỏ qua cho anh mình, lại giấu cha mình đi, nhưng cuối cùng sự mềm lòng và bản tính trọng tình cảm của hắn đã hại chết hắn.
Faynman căn bản không muốn tất cả những thứ này, nhưng người cha ích kỷ như Amon lại cưỡng ép khóa gông xiềng nặng nề mang tên Molded đó lên vai hắn.
Còn về Nohn, Nohn có lẽ chưa từng hiểu gì cả, cũng chưa từng nghĩ muốn lý giải về em trai của mình. Thứ hắn muốn là quyền lực, là báo thù cha mình, là đứng trên đỉnh cao, là khống chế vạn vật.
Đối mặt với dục vọng riêng tư của hai người đàn ông này, Faynman rõ ràng vô cùng thuần túy và nhỏ bé. Cuối cùng sự truy cầu và khát vọng đối với quyền thế của bọn họ đã triệt để chôn vùi Faynman. Số mệnh mà Faynman đã nói, chính là gánh nặng mà hai người đàn ông này đã áp đặt lên hắn, một là cha, một là anh. Faynman căn bản không còn đường lùi, cũng chưa từng phản kháng, trở thành vật hy sinh trong cuộc đấu quyền lực.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]