Đã ba ngày trôi qua từ khi tập đoàn Molded bị tiêu diệt, tối hôm đó Vu Tử Thạc không nói tạm biệt với Nohn, y nghĩ Nohn chắc cũng không để ý.
Y đứng bên đường, dựa vào vách tường màu gạch đỏ sau lưng. Một chiếc xe hơi màu đen đột nhiên dừng lại trước mặt, cửa sổ hạ xuống, gương mặt của người đàn ông kiên nghị quả cảm.
Y luôn đi vô ảnh về vô tung, muốn tìm được y không hề đơn giản, nhưng Nohn Iglesias cũng chưa bao giờ là người đơn giản.
“Không từ mà biệt, đúng là tác phong của cậu.” Buổi tối nhiễm máu đó, sau khi xử lý toàn bộ sự việc, Nohn nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc nhìn thấy bóng lưng thản nhiên bỏ đi của sát thủ.
“Tôi không muốn phá hoại tâm tình tốt đẹp của anh.” Vu Tử Thạc nhẹ nhướng mày, mắt nhìn đi chỗ khác.
“Đương nhiên cậu không biết cái gì là tâm tình tốt đẹp.” Trong ngữ điệu của Nohn hơi mang theo bất mãn, đêm đó tuy hắn mệt mỏi, nhưng trong đầu lại hiện lên ý nghĩ kỳ lạ muốn ôm sát thủ này yên tâm mà ngủ. Đương nhiên, sau đó hắn cũng cảm thấy buồn cười, ôm một sát thủ thì làm sao mà ngủ yên được?
“Tôi chỉ biết chuyện tôi đáp ứng anh tôi đã làm được, nhiệm vụ hoàn thành viên mãn.” Vu Tử Thạc nhún vai, nhìn Nohn lấy một phong thư trong ngực ra. “Đây là thư mời, đêm nay Scarter có một buổi tiệc mừng công. Tóm lại… tôi hy vọng cậu sẽ tới.”
Vu Tử Thạc nhận lấy thư mời, híp mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581596/quyen-1-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.