Giang Hằng mỉm cười, gỡ bỏ cặp kính gọng vuông nhét vào túi, hôn lên môi Vu Tử Thạc một cái: “Đợi chút, tôi đi làm chút đồ ăn.”
“Anh?” Vu Tử Thạc nhăn mày, nhưng nghĩ lại, làm một kỹ thuật viên trạch nam, nếu không biết làm cơm thì rất có thể sẽ chết đói trong nhà, nên cũng có thể hiểu được. Chỉ là, Giang Hằng không tính là một trạch nam tiêu chuẩn, hắn không những là hacker, đồng thời còn là một phú ông ẩn với tài sản hơn tỷ, “Tôi thế nào?”
“Ông chủ lớn còn phải tự mình làm cơm sao? Cấp dưới của anh chạy đi đâu hết rồi?” Vu Tử Thạc cười nhìn Giang Hằng đi vào nhà bếp, Giang Hằng vừa mở tủ lạnh vừa nói: “Người làm công cho tôi chỉ có một, anh ta đang đợi tôi làm cơm cho anh ta.”
Câu này nói khiến người ta cảm thấy rất kỳ lạ, Vu Tử Thạc vén rèm cửa sổ ra một kẽ nhỏ, đã là buổi chiều, ánh tịch dương màu đỏ ấm áp dung làm một với ánh đèn ám tối trong phòng, đúng là thời tiết tốt hiếm gặp. “Tôi còn tưởng ít nhất phải mười năm nữa anh mới mời tôi đến nhà dùng cơm.”
“Nói thật, tôi cũng từng nghĩ vậy.” Giang Hằng không quên bản thân là người chú trọng ẩn mật, cho nên hôm nay để Vu Tử Thạc vào phòng máy của mình, ngay cả bản thân hắn cũng phải ngạc nhiên.
Vu Tử Thạc đứng dậy khỏi sô pha, bước chậm tới, đứng trước cửa nhà bếp, dựa nghiêng vào khung cửa, mắt híp lại, Giang Hằng đang bỏ pizza đông lạnh vào lò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581555/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.