Vu Tử Thạc đứng ngoài cửa KTV, nhìn ánh đèn huỳnh quang trên đỉnh đầu không ngừng nhấp nháy chìm vào trầm tư.
Bạn biết bạn đang sống trong một thế giới ra sao, xa hoa trụy lạc, dạng người pha tạp, đêm đêm hoan ca, duy chỉ có dục vọng là thứ có thể thấy được rõ ràng, bén rễ trong lòng bạn, giống như sương mù dày đặc đọng lại hơi nước trên cửa sổ thủy tinh, thật lâu không tan.
Một cánh tay vỗ lên vai y, y vì vậy mà ngây ra, quay đầu lại nhìn, Giang Hằng đeo một cặp kính râm màu nhạt, hơi nghiêng đầu nhìn y, không nói chuyện. Cặp kính râm màu nâu nhạt che đi con ngươi màu xanh thẳm của hắn, lại thêm khóe miệng và đường vân cứng rắn dưới cằm, trông càng bất hợp lý.
“Tôi nghĩ anh sẽ không tới.” Vu Tử Thạc dùng ngón trỏ vén cọng tóc mai che trước mắt, tầm mắt từ dưới đi dần lên, “Tiểu Trượng đã đi gọi rượu rồi.”
Động tác này trong mắt Giang Hằng là tràn đầy ma lực, trong phóng khoáng còn mang theo cảm giác xinh tươi, Vu Tử Thạc à Vu Tử Thạc, anh luôn có thể đặt mình ngay điểm ngang bằng của mâu thuẫn, trung lập luôn luôn đại biểu tầm thường và không có chủ kiến, nhưng Vu Tử Thạc luôn có thể dung hợp hai đặc chất vô cùng khác nhau này, khiến chúng bổ ích cho nhau, tạo nên điểm tốt.
“Tôi cũng cho rằng mình sẽ không tới.” Giang Hằng cười nhẹ, vỗ lên vai y: “Đi thôi, đừng dụ dỗ tôi.”
Vu Tử Thạc quay đầu nhìn Giang Hằng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-cu-ly/2581488/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.