Cả thân người Ngọc Lan cứng đơ áp sát ở trên người của Nguyên Triệt, môi lưỡi vì bị người ta ngăn chặn hôn mút không ngừng, bên trong cơ thể không đủ dưỡng khí cho nên hai tay quờ quạng một chút. Nguyên Triệt hơi buông môi cô ra, nhưng vẫn giữ bàn tay ở sau ót của cô không cho trốn chạy.
Sau đó hắn mới thì thầm trêu đùa cô: “Sao lúc nào hôn em cũng không chịu thở hết vậy?”
Cô không chịu thua quắc mắc nói: “Sao mỗi lần chú hôn đều không báo trước vậy?”
Hắn im lặng một lúc rồi lại vô liêm sỉ nói: “Bây giờ anh hôn lần nữa em phải thở đấy, đừng làm anh phải ngắt ngang nữa sẽ bị tụt cảm xúc biết không”.
“Chú thật biến th……… ưm ưm”.
Môi của hắn có độ dày vừa phải ấm áp hơi ngông cuồng mở đường dẫn lối, lưỡi nóng cũng ngang tàng cạy mở răng môi của cô gái nhỏ rồi hoành hành bá đạo ở bên trong khoang miệng. Sau khi dùng lưỡi dò xét quét vài vòng bên trong động ẩm ướt của cô thì mới bắt đầu dây dưa cùng lưỡi nhỏ mềm mại. Mới đầu chỉ là đụng chạm nhè nhẹ, sau khi đợi đối phương chầm chậm đáp lại thì bắt đầu quấn lấy lưỡi nhỏ còn dùng cánh môi mạnh nhẹ xen kẽ mút lấy ngon ngọt của cô gái nhỏ. Hắn kiên nhẫn lập lại động tác hôn môi nút lưỡi kiểu Pháp này rất nhiều lần để cô dần dần sa ngã trong đó không còn khả năng chống cự lại nữa.
Bàn tay của hắn theo quán tính từ trên eo nhỏ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552167/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.