Đám bạn của Ngôn Ngôn còn đến trước giáo sư Thomas và vị hôn thê của thầy ấy.
Bọn họ bao gồm bốn người, ba cô gái và một cậu con trai cũng là bạn trai của một trong số họ. Bà Quyên vì rất có cảm tình với người đồng hương nên không ngần ngại bảo Ngôn Ngôn kêu luôn nhóm bạn đến đây cùng tham gia picnic.
Lúc bọn họ đến, bà không chờ đợi con thứ nữa, mà mở ra tất cả các nắp hộp đựng thức ăn mời cả nhóm, thực sự làm mọi người vừa vui mừng vừa kinh ngạc. Thức ăn mặn bao gồm xôi mặn, gà rô ti, trứng gà luộc, chả lụa, thịt xông khói, sushi, vài loại bánh mì sandwich kẹp thịt khác nhau, còn có cả món gỏi cuốn tôm thịt nữa. Còn đồ tráng miệng thì có salad trái cây theo mùa đủ màu sắc trông rất bắt mắt.
Cả đám du học sinh thấy được món xôi mặn và gỏi cuốn thì mừng hơn bắt được vàng, đi xa quê hương đã lâu, giờ được trông thấy món ăn quốc hồn quốc túy thế này thì đúng là không thể đè nén được cảm xúc. Cho nên cả bọn đều ăn đến sung sướng không có gì gọi là ngại ngùng hay mắc cỡ.
Ngọc Lan ăn được đến cuốn gỏi thứ ba thì thấy Nguyên Triệt đi đến kế bên cô ngồi xuống còn nhẹ nhàng hỏi: “Ăn ngon không?”
Cô đang bỏ gỏi cuốn vào trong miệng cắn nên không nói chuyện được, chỉ có thể gật gật đầu xem như đã trả lời hắn.
Sau đó Ngôn Ngôn ở phía đối diện vừa mới nuốt vào miếng xôi mặn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552163/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.