Ngôn Ngôn không có mấy ngạc nhiên, vẻ mặt rất vui vẻ nói: “A… Chúc mừng cậu nha. Anh hai hành động nhanh thật đấy, mới đây đã bắt cậu vào lồng rồi”.
“Đừng nói bậy là chúng tớ….”.
Ngọc Lan nói đến đây thì im bặt. Cô suýt nữa buột miệng nói ra là hai người đã quen từ kiếp trước. Có điều cô nói như vậy, Ngôn Ngôn không cho là cô bị bệnh tâm thần mới là lạ đó.
“Nè Lan Lan thân ái à, cậu đã có bến đỗ hạnh phúc rồi cũng đừng quên chị em nha. Mau thổi gió bên gối anh hai, bảo anh ấy giúp tớ một tay bắt cho được em trai anh ấy bỏ tối theo sáng đi”.
Ngọc Lan nghe cô bạn nói, trán chảy đầy vạch đen. Nói người ta bỏ tối theo sáng, nhưng mà không biết giữa Ngôn Ngôn và Emma ai mới là phe hắc ám đây.
Cô lườm cô bạn một cái: “Thổi gió bên gối gì chứ, cậu xem nhiều phim cổ trang quá rồi đó”.
“Hứ… Bổn cung không biết đâu, nhà ngươi mau giúp ta đi…”
Ngọc Lan không thèm day dưa với cô bạn nữa, mở cửa đi ra ngoài phòng khách. Ngôn Ngôn thấy vậy cũng theo chân cô ra ngoài. Ông bà Whaley đang ngồi trên sô pha xem ti vi, còn hai anh chàng kia thì đứng ngoài ban công, người ngắm cảnh người thì hút thuốc. Ngọc Lan không thích mùi khói thuốc, bỏ nặng tìm nhẹ đi đến một cái ghế bành ngồi xuống tham gia xem chương trình truyền hình với hai người lớn tuổi. Còn Ngôn Ngôn đã nhanh chóng chạy ra ban công rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552148/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.