Sau khi chiến thắng đã định, các fan trung thành của Tigers và Adelaide Crows đều nán lại xem các cầu thủ được trao huy chương và cúp vàng chung cuộc. Tiếp đó cả trăm ngàn người lại đổ xô rời khỏi sân vận động, tiếp tục cuộc vui ở các tụ điểm quán bar và vũ trường lân cận, dự định sẽ chia buồn cũng như ăn mừng chiến thắng cả đêm.
Ở trên đường cái, có thể thấy được cảnh sát hôm nay rất tích cực dựng nhiều trạm gác tạm thời để khám xét nồng độ rượu trong hơi thở của tài xế, cố gắng giữ gìn trị an và bảo vệ an toàn cho những người tham gia giao thông khác.
Cũng may là khách sạn Pullman rất gần sân vận động, nên mọi người chỉ cần đi bộ trở về. Ông bà Whaley và hai người bạn già nhà Tony cũng vui vẻ tham gia náo nhiệt tại quầy rượu của khách sạn, còn cùng kết bạn và hăng say nói về chiến thắng lẫy lừng của đội nhà với những người khách ở đó. Bọn họ đều là fan cuồng nhiệt của những con hổ uy mãnh Richmond.
Thomas đảo mắt, giả bộ suy nghĩ một lúc mới đề nghị: “Ở đây toàn ông già bà cả lại không có sàn nhảy, không vui đâu, chúng ta đi đến vũ trường ở city đi, ok không?”
Ngôn Ngôn nhanh chóng tán thành, thầy Thomas mà bảo đi lên núi đao xuống chảo dầu cô ấy cũng sẽ đi nữa là.
Nguyên Triệt thì sao cũng được, cái hắn muốn đã gần đoạt đến tay, có kéo dài thêm vài tiếng cũng không có gì. Hắn nhìn qua Ngọc Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552143/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.