“Em còn nhỏ như vậy, ở với bạn trai cái gì chứ?”
Mọi người đều giật mình, không ngờ Lâm Hạo Nhân lại phản ứng thái quá như vậy.
Trong lúc Tuyết Trân và Hoài Phong còn chưa biết nói gì thì Ngọc Lan chỉ lạnh lùng nhìn anh ta một cái, cũng không buồn trả lời, kéo tay của Tuyết Trân cùng nhau đi vào một tiệm bán thực phẩm. Lâm Hạo Nhân giống như bị đả kích bởi thái độ dửng dưng của Ngọc Lan, bước thêm vài bước muốn ngăn cô lại. Nhưng Hoài Phong nhanh hơn, ngăn chặn đường đi của anh ta, cũng hơi lên giọng nói: “Mày là cái gì của người ta, hỏi gì kì vậy?”
“Mày cũng nghe Lan nói rồi, cô ấy mới có hai mươi tuổi còn không phải bị người ta gạt? Tao là… anh trai của Lan, tại sao không thể có ý kiến?” Hạo Nhân kích động lớn tiếng nói.
Khác với vẻ ngoài thư sinh nhu nhược, Hoài Phong thẳng tay tạt nước lạnh vào anh họ: “Người ta có để tâm tới ý kiến của mày à?”
Mặc kệ hai anh em nhà họ Lâm bên ngoài đang cãi cọ trong chợ, Ngọc Lan vẫn chuyên tâm đi vào cửa hàng thực phẩm, cẩn thận chọn mua từng cọng rau miếng thịt, định bụng tối nay sẽ làm vài món khoái khẩu cho Nguyên Triệt.
Cửa hàng thực phẩm Châu Á ở đây lớn gấp đôi cửa hàng ở Canberra, giá cả cũng rẻ hơn rất nhiều. Ngọc Lan thấy rằng cũng một nhãn hiệu, cùng một loại thức ăn, nhưng giá lại rẻ hơn đến mấy đồng. Cô đảo mắt suy nghĩ, không biết có nên mua nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552102/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.