Cầu hôn thành công rồi dĩ nhiên phải thông báo với quan viên hai họ.
Nguyên Triệt gởi tin nhắn cho mẹ biết việc mình đã thành công trong việc cầu hôn Ngọc Lan, còn có bằng chứng rõ ràng bằng việc gởi đi vài tấm ảnh và video mà câu lạc bộ nhảy dù đã chụp và quay lại. Việc này cũng nằm trong gói cước chụp hình và quay phim của câu lạc bộ.
Bà Quyên đang chuẩn bị làm bánh ga tô cho cả nhà, nghe thấy điện thoại báo tin nhắn liền vươn tay mở tin ra xem. Kết quả sau khi xem xong hình ảnh và đoạn video ngắn, bà bật khóc.
Bà cũng cảm thấy hạnh phúc và vui mừng thay cho hai đứa nhỏ.
Bà Quyên vừa khóc vừa cười, chạy lên phòng khách đưa điện thoại di động cho ông Whaley xem hình ảnh cầu hôn của Nguyên Triệt.Tuy ông Whaley nghĩ rằng Ngọc Lan còn quá nhỏ để cầu hôn, nhưng cũng không ngăn được sự vui mừng trong lòng, hớn hở nói: “Đúng là người Việt nói rất hay, con hơn cha là nhà có phúc.” Sau đó, bấm nút gọi điện thoại cho Nguyên Triệt, muốn nói lời chúc mừng con trai cả.
Nguyên Triệt nhanh chóng tiếp nhận cuộc gọi, hắn đang trên đường chạy xe về căn hộ ở Mawson Lakes. Điện thoại tự động nối vào hệ thống bluetooth của ô tô cho nên chỉ cần bấm nút nghe trên vô lăng, đã có thể nói chuyện mà không cần quan tâm đến việc lấy ra điện thoại từ túi quần tây nữa.
Ngọc Lan ngồi bên ghế phụ lái, nghe giọng nói chúc mừng của hai vợ chồng nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552093/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.