Ngọc Lan thấy Lâm Hạo Nhân rời khỏi phòng karaoke, mới thu hồi lại sự kinh ngạc, quay qua hỏi Hoài Phong: “Từ khi nào anh Nhân lại hút thuốc vậy?”
Lâm Hoài Phong đáp: “Sau khi đặt chân đến Úc…”, sau đó cũng không giải thích nguyên nhân.
Thật ra, khi đến nơi này học tập, Lâm Hạo Nhân dễ dàng kết bạn với dân bản xứ hơn Hoài Phong, vì anh đã từng sinh ra và lớn lên ở Mỹ. Còn Hoài Phong vẫn còn mang phong cách Việt Nam, tiếng anh cũng không tốt mấy. Thanh niên choai choai ở Úc ít có người nào có kiên nhẫn nghe người khác nói tiếng anh bập bẹ câu được câu không.
Lâm Hạo Nhân vừa vào học đã quen rất nhiều bạn là dân bản xứ, bọn họ bao gồm cả nam lẫn nữ, ai cũng tự do hút thuốc, miễn là trên 18 tuổi thì sẽ không ai được quản thúc họ nữa. Cho nên với họ hút thuốc uống rượu là chuyện thường tình.
Ở Úc số lượng phụ nữ hút thuốc sợ rằng còn nhiều hơn nam giới.
Nhưng ngày đầu tiên đi chơi cũng không thấy anh ta hút thuốc…
Thật ra… Chuyện này đâu liên quan gì đến cô, cần gì phải quan tâm đây?
Ngọc Lan nghĩ thông suốt rồi, bèn giành lấy một cái micro mà Hoài Phong đang cầm, cùng nhau hát song ca với Tuyết Trân. Không có nhạc trẻ mới, thì hát nhạc bolero vậy… Bây giờ hát Bolero mới là thời thượng đấy.
Hát một hơi hết năm bài, khi hai cô bị Lâm Hoài Phong giựt luôn cả hai cái micro, bắt đầu làm liveshow Đan Trường một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552090/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.