Sáng sớm hôm sau, sau khi hoàn thất thủ tục trả phòng thì Nguyên Triệt và Ngọc Lan chạy xe đến xem Blue Lake.
Hồ nước màu xanh lam giống như màu của đá sapphire đẹp đến lung linh huyền ảo. Hồ khá rộng hầu như được bao bọc bởi cây cối xung quanh. Khách tham quan cũng không trực tiếp đi đến gần hồ, mà leo lên đình ngắm cảnh ở bên kia đường nhìn sang.
Đình ngắm cảnh được xây bằng đá tảng lớn, bên cạnh sườn núi, có cầu thang đá dẫn lên phía đình, từ đó lại có bậc thang dẫn lên phía trên cao hơn nữa. Từ đỉnh có thể nhìn được bao quát cảnh quan cả hồ nước xanh lam.
Đi du lịch dĩ nhiên không thể thiếu chụp hình lưu niệm. Nguyên Triệt và Ngọc Lan đương nhiên cũng chụp lại vài tấm hình. Cô chợt nhớ đến mình đã từng thấy một vài bức ảnh của một nhà nhiếp ảnh gia nào đó, mỗi lần đi đến nơi nào cũng sẽ chụp lại hình ảnh phía sau lưng của của vị hôn thê, còn để cô ấy nắm chặt bàn tay của mình. Cô đảo mắt một cái, không tiếng động đi đến đặt bàn tay của mình vào lòng bàn tay của Nguyên Triệt. Theo quán tính, Nguyên Triệt đang đứng ngắm cảnh cũng nắm chặt bàn tay của cô lại.
Cô hơi le lưỡi, cười cười bước vài bước ra phía sau chụp lại bóng lưng và hai bàn tay đang đan vào nhau của hai người, ở phía trước có phông nền là hồ nước xanh lam đẹp rực rỡ như bảo thạch.
Qua một hồi ngắm cảnh đủ rồi, hai người mới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552085/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.