Đêm, Sài Gòn đông đúc và sáng lóa.
Từng cửa hàng từng góc phố phủ lên mình màu sáng nhiều màu, vẽ lên trên nền đêm đen những con đom đóm đủ màu xinh đẹp.
Làn xe không vì giấc giờ khuya mà vẫn phá lệ đông đúc. Xe máy nối đuôi xe máy, từng tốp nhộn nhịp chạy đi, nhìn từ xa hệt như những mảnh vụn của sớm mai đang lạc lối giữa buổi trời tối mịt.
Nhân Mã đứng trên cao, thu tất cả vào tầm mắt, đôi mắt chợt nháy.
Đây là mùi vị của quê hương, thật nhớ!
Sờ sờ lên má, cục sưng to nay vẫn còn đâu dữ dội lắm, mẹ khiếp, anh nguyền rủa tên nhóc đó!
Xử Nữ sao?
Thật ngạc nhiên nha! Bạn của vợ bạn thân anh lại là nguyên nhân giúp anh ru rú trong nhà vào dịp phố trời đông vui như vậy đây!
Ai~~ phải làm sao đây?
Nhân Mã anh là người mau quên khó giận, nhưng không có nghĩa cái gì cũng bỏ qua được nha!
Xử Nữ, đừng có trách anh mày, là do nhóc gây chiến trước! Uầy, nếu không nhờ cô nhóc Xà Phu 'điềm đạm', 'đáng yêu', 'ngây thơ' và 'chân thật' đã xin anh bỏ qua, anh cũng không ra tay nhẹ thế đâu nha!
Xử Nữ, để coi nhóc sống sao cho yên ổn đây?
Cười, gian tà và phúc hắc, Nhân- Mã- một- mặt- khác đã xuất hiện
Không phải tự nhiên, cậu được tên mặt than nào đó ưu ái gọi là Nhân Mã lệ phi xuân nha~~
Hắc hắc
______♡♡♡♡♡______♡♡♡♡♡______
“Sao cơ? Ba nói gì? Không phải vụ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-yet-yeu-em-di-anh/2378778/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.