Quay về bên anh!
Xin em hãy quay về bên anh!!!.
______♡♡♡♡♡______♡♡♡♡♡______
Tôi cất mớ dụng cụ vào ba lô. Sau hôn lễ của cô bạn thân. Tôi không ở lại quá lâu mà về vội!
Nhà tôi vốn không to lắm, là một căn hộ trong khu chung cư tập thể.
Ngã mình lên ghế sofa to ở phòng khách, bật tivi lên, kênh pháp luật!
Tôi bất giác lại nhớ...
Người con gái của tôi từ bé đã mê cuồng công lý, nói một cách khác, cô bé nhỏ mà tôi hay quen tay ôm ấp không phải chỉ là nhỏ!
Cô bé của tôi có lý trí, nhãn lực, cố gắng và niềm tin!
Nhưng nói làm sao đây? Tôi còn có quyền quan tâm em sao?
“Tình yêu tuổi học trò rồi đến hôn nhân lãng mạn, thật ra chỉ cách sự ngu dốt một chút!”
Phải, chính em đã nói như thế, vào ngày chúng tôi buông nhau ra. Tôi nhớ em đã nói, em ân hận, vì đã chấp nhận kết hôn với tôi!
Tôi biết, mình có lỗi!
Tôi muốn xin lỗi em, nhưng dường như đã muộn...
Em đi rồi, đi vào một ngày đầy nắng tươi đẹp! Em nói, chúng tôi không cần bên nhau thêm một lần nào nữa!
Nhớ ngày ấy...
Vào một ngày tháng giêng tươi mát, từng cụm sương mai của buổi sáng đầu tiên trong năm, những câu cãi cọ lại không phải là lần đầu trong năm.
Tôi và em rất hay gây gổ, có lẽ vì tôi cố chấp còn em lại quá cứng ngắc và nghiêm cẩn, cho nên, bến đỗ cho mọi lần cãi vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-yet-yeu-em-di-anh/2378759/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.