Sau khi về nhà La Mông nói chuyện này cùng người nhà, liền nói Tiếu Thụ Lâm ở nhà rãnh rỗi, thời gian này tới chỗ anh giúp chút việc, thuận tiện đi ra ngoài giải khuây.
Về phần trả hay không trả tiền lương, La Mông không nhắc tới, những người khác cũng không có hỏi, La Mông tốt xấu cũng là người sắp 30, cũng không lấy tiền trong nhà xài, tự anh tích tiền muốn dùng ra sao, cho tới bây giờ người trong nhà đều là không quản.
Trước đó lúc La Mông bao núi, mấy chục vạn lập tức liền ném ra ngoài, ông La và Lưu Xuân Lan cũng chưa nói qua cái gì. Ở trong mắt 2 người bọn họ, con cái lớn rồi, cũng đã ra ngoài xã hội rồi, có chủ ý hơn so với ông bà.
“Đi ra tản bộ cũng tốt, cả ngày ở rịt trong nhà cũng không phải chuyện tốt”. Lưu Xuân Lan nói.
“Đúng vậy, bên Vĩnh Thanh đó, ngay cả địa phương hóng mát đều không có, không hiểu được trong thành phố có gì tốt, những người đó một đám đều muốn dọn tới ở trong thành phố”. Tiếp đó ông La cũng phát biểu một chút ý kiến của chính mình.
“Con nít đi học tiện hơn 1 chút”. La Hồng Phượng nói.
Giống như Cao Mĩ Tuệ nhà họ, từ trước ở Vĩnh Thanh đã đi mẫu giáo rồi, chẳng qua từ sau khi La Hồng Phương ly hôn, chuyện trong nhà nhiều, mỗi người đều rất bận rộn, nếu đưa Cao Mĩ Tuệ đi mẫu giáo, vậy Cao Mĩ Linh thật sự ngay cả người chơi cùng đều không có.
La Hồng Phượng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2327340/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.