Mười một giờ rưỡi trưa, bên ngoài nắng to, trong một tiểu khu trấn Vĩnh Thanh, một hộ gia đình còn vang tiếng mạt chược lạch ca lạch cạch.
“Bà nội, con đói”. Một bé gái kháu khỉnh bụ bẫm nắm quần bà nội nó kêu đói bụng rồi.
“Niếp Niếp đói bụng à? Buổi trưa muốn ăn cái gì, lát nữa bà nội làm cho con”. Bà bác năm sáu mươi tuổi nâng kính mắt viền vàng, lúc này người đối diện đánh ra con bài nhị điều, bà vội vàng hô một tiếng: “Ăn”.
“Không biết ạ”. Cô bé có chút buồn rầu lắc lắc đầu, tuy rằng bây giờ đã là tháng chín rồi, nhưng mà hôm nay không khí là nóng như cũ, nóng tới người lớn con nít đều không muốn ăn gì.
“Bây giờ đều mười hai giờ rồi, đánh xong ván này chúng ta cũng nghỉ ngơi đi”. Một bà bác bên cạnh liền nói.
“Về nhà làm gì, xem TV hả? Có gì hay chứ, chơi tiếp đi, dù sao cũng không biết ăn gì, kêu đồ bên ngoài ăn đi, hôm nay liền đều ở lại chỗ tôi đi”. Bà nội của bé gái kia nói. Trong tiểu khu này mấy người bọn họ bình thường liền không ít hỗ trợ lẫn nhau, bà cũng không ít lần mang cháu gái đi ăn nhà người ta, thi thoảng mời một lần cũng là nên làm.
“Không được, không được, em phải nhanh chóng về nhà, lát nữa con em liền tan học về nhà rồi”. Một người phụ nữ hơi trẻ nói.
“Cô gọi nó tới nhà tôi không được sao? Ăn cùng nhau là được, trời nóng như vầy, nấu cơm gì chứ?”.
“Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2327223/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.