La Mông lảo đảo một cái, không ngờ thì ra vẫn là dâu tây của nhà mình gây họa, còn hơn thế nữa, kế tiếp lời ông lão này lại khiến La Mông lắp bắp kinh hãi: ” Tiểu Nhung cháu mau chóng trở về, mang mấy người dọn phòng thí nghiệm của ông qua đây, ông muốn ở lại đây một thời gian, cẩn thận một chút, đừng làm rơi rớt đồ đạc đó”.
“Ông không phải hái tiêu bản sao, mang về nghiên cứu cũng không phải như nhau sao?”. Mã Từ Quân hiển nhiên không thích làm chân chạy việc cho ông ta lắm.
“Lấy tài kiệu ngay tại chỗ tiện hơn”. Lý do của ông lão cũng rất đầy đủ.
“Ông à, nếu ông thích ăn dâu tây, sau này cháu hái một giỏ, bảo bọn họ mỗi ngày mang qua cho ông?”. Đương nhiên, tiền vẫn là phải thu. La Mông chính là không muốn cài một trái bom hẹn giờ trên đỉnh núi nhỏ của chính mình.
“Cậu cho là tôi vì ăn mới ở lại?’. Mã Đinh Lương thổi râu giải thích.
“Không, cháu không phải ý đó”. La Mông vội vàng giải thích, anh thật không phải cái ý đó, anh chính là có chút lo lắng bị ông lão này bảy nghiên cứu tám nghiên cứu, cái linh tuyền cua mình sẽ bị lộ.
“Vậy cậu là sợ bị lộ tay nghề?”. La Mông thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
“Chàng trai trẻ à, cậu là con nhà nông, hẳn là biết hiện tại quốc gia chúng ta rất nhiều nông dân cũng không giàu có, thậm chí rất gian khổ, nếu cậu có kinh nghiệm hay, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2327172/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.