Đôi bên quyết định xong, Mã Đinh Lương dành thời gian liền gọi cho chủa của vườn hoa hồng ông ta quen kia một cuộc điện thoại, đối phương cũng rất sảng khoái, dù sao đối vườn hoa hồng của bọn họ mà nói, bán hoa giống cũng là một trong những nguồn thu nhập của bọn họ, nghe nói Mã Đinh Lương muốn mua hoa giống, đối phương đáp ứng chờ tháng năm tháng sáu mùa hoa nở, sau khi vào mùa hè hoa hồng Damask ngủ đông, liền gởi một đám hoa giống qua đó cho bọn họ.
Bởi vì Mã Đinh Lương có chút giao tình cùng chủ của vườn hoa hồng này, cho nên đối với phương đưa ra cái giá cũng coi như hợp lý. Nhưng hợp lý thì hợp lý, tính ra một số tiền này, vẫn như cũ không phải số lượng nhỏ, tiền hàng chính là một phần, ngoài ra còn có thuế nhập khẩu và phí vận chuyển, cộng thêm hai món này chính là còn nhiều hơn so với tiền hàng.
“Nhìn đi, thằng nhóc cậu, bình thường ngại phiền không kiếm tiền cho nhiều vào, bây giờ lúng túng ha?’. Mã Đinh Lương thấy La Mông vò đầu bứt tóc như con khỉ, vừa đoán chính là thiếu tiền.
“Gấp cái gì, còn hơn một tháng mà”. La Mông ngoài miệng nói tới trấn định, trong lòng lại lo lắng, số tiền này rốt cuộc phải lấy từ đâu ra đây?
“Cậu định làm thế nào ?”. Lúc chỉ còn lại hai người bọn họ, Tiếu Thụ Lâm hỏi La Mông.
“Không biết, đi nhìn xem cây sơn trà trước đi”. La Mông sờ sờ cái mũi, anh vẫn không tin, đồ vật khắp núi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2327148/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.