Việc này bản thân ông La bất kể như thế nào đều mở miệng không được, vì thế ông liền đi tới “Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm” tìm La Hồng Phượng.
“Ngày hôm qua La Mông đưa qua một cái chiếu trúc cho cha và mẹ con, ngủ còn rất mát, con đi nói với nó, bảo nó cũng làm một cái cho Mĩ Tuệ, Mĩ Linh, cũng làm một cái cho con”. Ông La bảo La Hồng Phượng tự đi nói.
“Cha thấy đó hai đứa nó cũng bận rộn, chiếu trong nhà không phải có rồi sao, cho dù muốn đổi, mua bên ngoài còn không phải giống nhau”. La Hồng Phượng liền không muốn làm phiền bọn La Mông lắm.
Ông La liền nói: “Mua bên ngoài nào có thể giống chứ? Hiện tại, 180 tệ cũng mua không được cái chiếu như vậy, bọn nó làm cái đó là hơi thô, nhưng mà vẫn mát hơn so với cái chiếu cũ nhà chúng ta, hai ngày trước Mĩ Tuệ, Mĩ Linh không phải còn kêu nóng sao? Giờ còn rất sớm, ít nhất còn phải nóng hơn một tháng nữa”.
“Vậy nếu không thì, lát nữa con nói một chút cùng bọn nó?”. La Hồng Phượng cũng hiểu tính tình của cha cô, lúc này tốt nhất vẫn là thuận theo ý ông.
“Đúng, con đi nói với bọn nó, không có việc gì nữa, cha đi về trước”. Ông La nói xong liền muốn đi rồi.
“Nếu không lát nữa cha cùng đi về cùng con”. La Hồng Phượng hỏi ông.
“Không thích ngồi cái xe ba bánh của con, con coi con đó, La Mông sớm bảo con đi thi bằng lái xe, giáo viên đều tìm xong giúp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2327093/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.