Bởi vì ông lão chết sống không chịu ngồi máy bay, hết cách, ông cháu hai người đành phải ngồi xe lửa đi Đồng thành trước, ở giữa còn chuyển một chuyến xe, đợi tới lúc tới Đồng thành, đã là hơn ba giờ chiều hôm sau rồi, hai người xuống xe lửa đầu choáng mắt hoa cũng không có ăn uống gì, liền trực tiếp đi bến xe ngồi xe đi Vĩnh Thanh.
Từ Đồng thành tới Vĩnh Thanh hơn ba tiếng ngồi xe, chờ lúc hai người họ tới bến xe Vĩnh Thanh, trời đêu đã tối thui rồi.
“Trấn Thủy Ngưu trấn Thủy Ngưu, thêm hai người nữa liền xuất bến, chuyến xe cuối cùng của hôm nay”. Bọn họ mới vừa đi ra khỏi bến xe, liền nghe tới có người hét to kiếm khách, tập trung nhìn một cái, là một chàng trai chạy Wulling.
“Này, đi trấn Thủy Ngưu bao nhiêu tiền?”. Ông lão ngoắc tay hỏi.
“Một người 15 tệ, hai người 30 tệ”.Chàng trai trung khí mười phần đáp.
“Chúng ta đi trấn Thủy Ngưu trước rồi tính?”. Ông lão hỏi cháu gái ông.
“Dạ”. Cố gái gật đầu.
Trên ghế phó lái của xe Wuling, đã ngồi một bà bác năm sáu mươi tuổi, ghế sau còn có một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi. Ông lão lên xe ngồi ở vị trí ghế ngồi ở giữa của đằng sau, cháu gái ông bỏ túi du lịch vào trong cốp xe, cũng theo lên xe, ngồi ở bên cạnh ông nội cô, gần vị trí cửa sổ.
“Nhìn hai người không giống người vùng này, trở về thăm người thân phải không?”. Trên đường, chàng trai lái xe nhiệt tình trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2326989/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.