Cặp vợ chồng Quảng Đông kia từ Ngưu Vương trang mang đi một con chó cái con, việc này khiến lão Đại và Phì Muội rất là mất mát mấy ngày, nhưng mà dù sao mang đi con của bọn nó chính là chủ trước của Phì Muội, loại tình huống này đối bọn nó mà nói cũng không tính rất xấu.
Các con chó con ngày một lớn lên, đối thế giới bên ngoài cũng tràn ngập tò mò, hai ngày nay lúc La Mông rãnh rỗi sẽ đi qua đó cho bọn nó thay phiên đi hóng mát.
Gần đây lão Chu rãnh rỗi, mấy ngày nay quản sự Trần nhà anh đều ôm đồm tất cả bảng biểu, nhưng lại là bản thân gã ta chủ động đề xuất, nếu không sao lại nói hoàn cảnh là một cái chảo nhuộm lớn chứ, sống lâu ở Ngưu Vương trang, nam tinh anh cũng bắt đầu thích sự nghiệp bát quái.
“Lí Vĩnh Quyên này là cái người làm việc ở tiệm bán đồ ăn sáng của chúng ta phải không?”. Chiều nay, quản sự Trần bố trí xong các công việc khác, lại cầm một xấp bảng biểu thật dày, ngồi trong sân hỏi thăm tình huống cụ thể từ các người già.
“Đúng, trấn trên chúng ta liền một mình cô ấy tên này”.
“Trong nhà cô ấy là cái tình huống gì?”.
“Là một cô gái mệnh khổ, chồng liến mất sớm, chỉ để lại một căn nhà cũ nát cho cô ấy, của cải gì đều không có, còn sinh hai đứa con, trước đây cô ấy vẫn cứ rửa chén thuê cho một nhà hàng trấn trên chúng ta, vừa làm chính là nhiều năm, mấy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2326968/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.