Để bù lại những ngày Au lặn mất tăm mất tích, Au tặng thêm chương cho mọi người, mai mới đến lịch đăng truyện nhưng thôi, hôm nay một chương mai lại một chương nhé.
Chờ đến thời điểm Đổng Vân Tế lên sân khấu, linh lực bùng nổ, thế nhưng một hơi thắng liên tiếp sáu luân, đến lúc linh lực cạn kiệt không thể đấu nữa mới thay người khác.
“Lợi hại a, thời gian hai năm a, thế nhưng từ Linh Sĩ cấp chín tăng tới mười lăm cấp Linh Sư a.” Hạ Hinh Viêm tấm tắc không ngớt lời tán dương sau đó còn bồi thêm một câu, “Thật đủ biến thái.”
Lời vừa nói xong, đám người Liên Chi đang ăn vặt đột nhiên dừng lại một cách đột ngột, đến nỗi Minh Hâm đang nuốt khô bò mém xíu mắc lại cổ họng, tất cả điều dùng một vẻ mặt vừa ngu vừa dại nhìn nhìn ngó ngó Hạ Hinh Viêm, sắc mặt bọn họ chỉ có thể hình dung hai từ"cổ quái".
Hà Hy Nguyên nhìn nhìn Hạ Hinh Viêm, tạm dừng cái tay đang định tiếp tục lấy thêm đồ ăn vặt bên cạnh, ngồi ngay ngắn, ưởng thẳng lưng, sau đó ánh mắt chuyển tới trận tỷ thí trên đài cao, nhìn qua giống như là hắn đang chuyên tâm xem trận tỷ thí, chẳng qua từ biểu tình trên mặt hắn cho thấy, hắn rõ ràng từ nãy giờ vẫn xem a, đoạn Hinh Viêm xem hắn cũng xem a, thế nhưng thật ra hắn đã bỏ xót điều gì đó sao?.
Đôi mắt xinh đẹp Liên Chi mở to chớp chớp sau đó lại chớp chớp, biểu tình phức tạp ngó ngó Hạ Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992549/quyen-1-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.