Lão nhân không biết là từ đâu lấy ra một viên tinh thạch mượt mà, lớn bằng quả trứng bồ câu, nắm ở trong lòng bàn tay, đôi môi khô quắc của lão không ngừng khép mở, không tiếng động nói mãi cái gì đó.
Hạ Hinh Viêm kỳ quái nhìn, nhìn động tác lão nhân giả thần giả quỷ, đồng thời còn không quên dùng bả vai chạm vào người Minh Hâm, thấp giọng hỏi, nói: “Hắn làm gì vậy?”
“Triệu hoán linh thú.” Minh Hâm tự nhiên là nhận ra được đồ vật trong tay lão nhân, đặc biệt là linh thú từng bị khế ước, đối cái loại đồ vật này tuyệt đối sẽ không xa lạ.
"Đồ vật trong tay hắn gọi là hộp.”
Hạ Hinh Viêm hồ nghi ngó tình thạch trong tay lão nhân một cái, không quá hiểu lời Minh Hâm nói, cái tinh thạch kia gọi là hộp?
“Dùng để khế ước linh thú.” Minh Hâm thanh âm nhàn nhạt, nghe không ra hỉ nộ.
Hạ Hinh Viêm khóe môi cong lên, minh bạch nàng muốn làm cái gì.
Chỉ là không đợi Hạ Hinh Viêm làm cái gì, tinh thạch trong tay lão nhân đột nhiên biến lớn, oánh oánh quang mang bên người lão nhân xuất hiện một đám thân ảnh màu đen.
Theo thân ảnh màu đen xuất hiện, trong đại điện không khí ngưng trọng lại, yêu lực thuộc về lĩnh thú uy áp tràn ngập ở giữa.
Tuyệt đối không phải một đầu, càng là không phải mười đầu, mà là mấy chục đầu!
Không tới trong chốc lát, bên người lão nhân thế nhưng xuất hiện mấy chục đầu linh thú!
Theo linh thú xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992521/quyen-1-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.