Quả nhiên, giống như là xác minh lời Hà Hy Nguyên nói, mặt sau đường càng đi càng nóng, không thoải mái nhất chính là, vừa rồi đột nhiên nóng lạnh hỗn hợp lại tiến vào một cổ sóng nhiệt.
Thật giống như trên người vừa mới bị rót nước đá lạnh thấu tim, ssau đó lại đột nhiên bị kéo đến gần đống lửa, loại cảm giác này thập phần không thoải mái.
Càng đi lên phía trước càng nóng, nóng đến nỗi như là đang đi trên sa mạc.
Hạ Hinh Viêm liếm liếm môi chính mình, cẩn thận bước chân đi phía trước tới, tới nơi này rồi, ban đầu là bám theo rêu phong trên vách đá mà đi, nhưng lúc này đã sớm không thấy bóng dáng của chúng nó, đơn giản mà nghĩ thôi, nóng đến như thế chúng nó cũng không có khả năng tồn tại.
Dù cho không có những cái rêu phong đó phát ra ánh sáng nhàn nhạt, nơi này cũng không tối lắm, có ánh sáng nhàn nhạt lưu chuyển, nhưng lại tìm không thấy ngọn nguồn của nó từ đâu phát ra.
Quả nhiên là cái địa phương kỳ lạ.
Càng đi vào sâu, trong lòng nàng khát vọng càng cao, thập phần muốn nhanh đến nơi che dấu bảo bối.
“Hinh viêm, làm sao bây giờ?” Tiểu hồ ly đứng ở trước sơn động, nhìn lối rẽ đi trước.
Thế nhưng có bốn cái cửa động, xem ra là muốn lựa chọn một chút.
“Ngươi cảm giác là ở nơi nào?” Liên Chi quay đầu hỏi Hạ Hinh Viêm, nàng cảm giác luôn luôn thực chuẩn, có thể dễ dàng phán đoán ra vị trí của bảo bối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992505/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.