Edit: Linh Vũ.
“Hẳn là do dược tề đi.” Hạ Hinh Viêm lắc đầu cười: “Vừa rồi hương thơm kỳ lạ kia là để dụ đám linh thú tới, còn linh thú làm sao mà không nhận biết được các ngươi hẳn cũng do một loại dược tề thần kỳ nào đó, làm cho giác quan của linh thú bị lẫn lộn, không nhìn thấy các ngươi.”
“Đúng vậy, đúng vây. Thật sự là quá thông minh. Loại dược tề này tên là dược tề hóa thạch, trong một thời gian nhất định có thể khiến cho linh thú nhận người giống như núi đá.”
Dịch Cẩn Minh đắc ý nói: “Tất cả người của ta mang đến đều dùng thứ này, đương nhiên là không bị linh thú tấn công.”
“Tất nhiên lúc trở về, chúng ta sẽ làm người mình bị thương một chút, giống như bị linh thú tấn công.”
Dịch Cẩn Minh bất đắc dĩ lắc đầu, vô cùng tiếc hận nhìn Hạ Hinh Viêm: “Thật sự là đáng tiếc, vất vả mãi mới gặp được người thông minh, nếu ngươi có thể nguyện trung thành đi theo ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Nhìn Dịch Cẩn Minh bày ra vẻ mặt không nỡ ra tay, làm cho Hạ Hinh Viêm nở nụ cười.
“Ngươi cười cái gì?” Dịch Cẩn Minh chau mày, kể từ khi hắn lên làm gia chủ, còn chưa có người nào dám có thái độ với hắn như vậy.
“Ta cười, ta cũng sẽ không hợp tác với người ngu ngốc.” Hạ Hinh Viêm không chút lưu tình nói, thành công nhìn sắc mặt Dịch Cẩn Minh trở nên âm trầm.
“Ngươi nói cái gì?” Mắt Dịch Cẩn Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992429/quyen-1-chuong-64-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.