Trong sắc vệ, Hạ Hinh Viêm kinh ngạc trừng lớn hai mắt, nhìn không chớp mắt về phía dưới chân.
Ai có thể quan sát được những gì xảy ra dưới đáy biển?
Ai có thể nhìn thấy cảnh tượng mặt biển mênh mông chỉ trong nháy mắt như bị tháo hết nước?
Ngày hôm nay nàng đều được thấy.
Khi bình chướng bảo hộ của Đoạn Hằng Nghê được dỡ bỏ, hai chân nàng dẫm lên là mặt đất lầy lội ướt sũng.
Cát vàng, quái vật toàn bộ đều biến mất.
Dưới chân hoàn toàn là đất bùn lầy lội, mặc cho là ai cũng đều không thể tưởng tượng ra được chỗ này vừa rồi vẫn ngập đầy cát vàng, như một sa mạc kéo dài tới tận chân trời.
“A Hy, đây là…” Hạ Hinh Viêm ngẩng đầu, ngốc lăng, nhìn chằm chằm vào Hà Hy Nguyên đang đứng rất thoải mái bên cạnh, nàng nuốt từng ngụm nước miếng.
Sao có thể đáng kinh ngạc như vậy?
“Toàn bộ quái vật cát vàng đều biến mất, cửa ra chắc sẽ có ngay.” Hà Hy Nguyên cười vui vẻ, bước tới.
Thoạt nhìn vẫn giống như bình thường, chỉ có mình hắn biết, trong cơ thể hắn toàn bộ yêu lực đã bị vét sạch, hiện tại bước đi cũng rất khó khăn.
Đừng nói đến linh sư có linh lực, cho dù chỉ là một đứa trẻ ba tuổi lúc này đều có thể cầm đao giết hắn.
Vốn dĩ hắn không cần tập trung nhiều lực lượng như vậy, nhưng hắn muốn nếu có thể phá vỡ chướng ngại trong sắc vệ chỉ bằng một lần thì sẽ giúp cho Hạ Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992389/quyen-1-chuong-60-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.