Edit: Rosemarymn
Dãy núi uốn lượn kéo dài, giống như lưng một quái thú ngủ đông, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy rõ ràng đỉnh núi, tạo cho người ta một cảm giác mông lung.
Không có sương mù, không có mây khói, lại giống như cách một tầng lụa mỏng, làm cho người ta nhìn không ra hình dáng thật của dãy núi.
Ở lối vào con đường thứ ba, Hạ Hinh Viêm đã đứng tầm nửa canh giờ, không chỉ vì đồng ý với lão nhân, mà còn có một cảm giác kỳ quái làm cho nàng dừng lại không tiến tới.
Áp lực.
Áp lực từ chỗ sâu con đường.
“Đây là sắc vệ.” Hà Hy Nguyên ở một bên mở miệng.
“Sắc vệ là một nơi được một số ít các học viện có thực lực dùng số lượng lớn tài lực và linh lực tạo ra làm nơi cho các đệ tử tu luyện linh lực nhanh hơn.”
Hà Hy Nguyên nghĩ rồi nói thêm một câu: “Giống như ảo cảnh của Thiên địa dị bảo.”
“Hẳn sẽ không nguy hiểm như vậy.” Hà Hy Nguyên hiểu được học viện như thế này luôn xem huấn luyện đệ tử làm trọng, tuyệt đối sẽ không giống như ảo cảnh của thiên địa dị bảo muốn đưa người xâm nhập vào con đường chết.
Hạ Hinh Viêm không đồng ý lắc đầu: “Người vừa rồi cũng nghe được, người tốt nghiệp học viện này chỉ có thể là cường giả.”
Thế nào là cường giả?
Cường giả cũng không phải chỉ trông vào thực lực.
Luôn ở trong ngân trâm tu luyện, Dập Hoàng ánh mắt vẫn không mở, chỉ thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992378/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.