Edit: Rosemarymn
“A Hy, Hạ Hinh Viêm đồng ý rồi, người mau đi theo ta đi.” Chạy đến nơi Hà Hy Nguyên đứng chờ, Đoạn Hằng Nghê vội vàng nói.
Hắn muốn nhanh chóng chạy trở về, hắn không tin, hắn còn phải tiếp tục chịu thiệt dưới tay của Dập Hoàng, món nợ này kiểu gì hắn cũng phải trả.
Không phải chỉ có chút thực lực cao hơn hắn thôi sao?
Nhưng Hạ Hinh Viêm sẽ sủng ái ai cũng không phải chỉ dựa vào thực lực.
Đối với sức quyến rũ của chính mình, Đoạn Hằng Nghê có trăm phần trăm tự tin, tuyệt đối không một nữ nhân nào có thể kháng cự.
“Hằng, người đang suy nghĩ cái gì thế?” Hà Hy Nguyên cẩn thận nhìn vẻ mặt đầy tính kế của Đoạn Hằng Nghê, hắn lại đang đánh chủ ý gì?
“Người có phải sử dụng thủ đoạn gì mới làm Hạ Hinh Viêm đồng ý phải không?” Nghĩ đến khả năng như thế, trong lòng Hà Hy Nguyên không khỏi cảm thấy căng thẳng, vội vàng ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm Đoàn Hằng Nghê.
Đoạn Hằng Nghê chớp chớp đôi mắt hẹp dài, đầu nhỏ bé hướng sang một bên: “A Hy, người có ý gì?”
“Hằng, người đừng hiểu lầm, ta chỉ cảm thấy Hạ Hinh Viêm là một người rất tốt, dễ mềm lòng, người đừng quá…” Hà Hy Nguyên chưa kịp nói xong đã bị ánh mắt lợi hại của Đoạn Hằng Nghê cắt đứt, theo bản năng ngậm miệng, không nói thêm gì nữa.
“Ý của ngươi là ta âm hiểm, giả dối, tâm ngoan thủ lạt?” Đoạn Hằng Nghê không nhanh không chậm hỏi lại, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992333/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.